TÌNH XƯA THÀNH GIẤC MƠ BUỒN
Tôi có một người yêu
Nàng hai mốt tuổi, tóc mây đen tuyệt vời
Tôi có một người thương
Nàng thơ mộng lắm, mắt nhung nhìn xa xăm...
Từng chiều nhạt nắng
Tôi về theo xóm vắng
Như thấy có em dõi theo bước chân mình
Tôi hát bản tình ca
Nàng yêu màu tím…
Tôi yêu màu hoa cà…
Tôi có một vườn hoa
Ươm màu tim tím, để nhớ người phương xa
Chờ mùa xuân đến, chờ bóng hình yêu mến
Em hứa về thăm, dặn tôi đón dưới hiên nhà.
Ôi... tóc mây đen phủ dài...
Dáng em… nét trang đài
Cho tôi từng chiều bao thương nhớ...
Tinh yêu ngập lòng… say ước mơ
Để nhớ hoài những ngày tình thơ
Sao mãi cách xa… xa biển trời
Tôi vẫn đi trong cuộc đời
Nay em chẳng về chia giọt đắng môi
Tình lãng quên thật rồi… em đã xa xôi
Yêu người…
Như giấc mơ thôi…
Xa vắng thời hồn nhiên
Mười năm trôi qua, những bước chân muộn phiền
Thời gian thôi đưa
Đời trai rong rủi...ôi những gót buồn lênh đênh
Người hay gian dối… tình hay dời đổi
Người đã phôi pha…
Tình xưa thành giấc mơ buồn…
Nguyên Thanh
MƠ XƯA
Mơ xưa mỏi nhớ tình vời vợi
Thức trắng canh tàn dạ chơi vơi
Ngóng bóng trùng dương bên bến ấy
Buồm xa xa mãi biệt ngàn khơi
Tỉnh giấc miên trường còn mộng mị
Du hồn biển biếc gợn về thương
Giang đầu xuôi chảy theo ngày tháng
Róc rách dòng trôi hoài vấn vương
Đường xưa trăn trở giấc Thu mơ
Ngỏ cũ mờ sương khuất bóng chờ
Mưa rắc lên đồi vài giọt lệ
Nhỏ vào tiềm thức hồn chơ vơ
THANHTRUC_1991
15/4/2013