Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

ĐÀN KHÚC VẤN VƯƠNG




ĐÀN KHÚC VẤN VƯƠNG

Bụi đã giăng đầy phủ dốc mơ
Đồi thông quạnh vắng lá xô bờ
Mưa hờn khuất nẻo bao mùa đợi
Tuyết dỗi mờ sương mấy tháng chờ
Nến lụn câu vần còn bỏ ngõ
Canh tàn ý nhịp vẫn không thơ
Cung thương gửi gió về nơi cũ
Điệu nhớ theo trăng mãi đến giờ

KHÚC NIỆM TỪ
17.12.2014

Chủ Nhật, 14 tháng 12, 2014

KHOẢNG LẶNG IM LÌM




KHOẢNG LẶNG IM LÌM

Người ở nơi nào đến tận đâu ?
Có nghe trong gió tiếng thơ sầu
Bao ngày lặng lẽ đường quan tái
Khắc khoải cung đàn nhịp lạc nhau

Trông mãi trời xa lớp bụi hồng
Trăng vàng khuất bóng dỗi mùa đông
Ngõ sầu muôn nỗi vần thơ tím
Tuyết phủ đường xưa buốt cõi lòng

Trễ tràng nắng tắt phía đồi non
Bóng xế lam chiều mờ lối mòn
Vắn lặng vần thơ - hồn trăng nghẹn
Hoàng hôn xuống thấp rủ cành xoan

(Mưa phùn lất phất lạnh chân son)

KHÚC NIỆM TỪ
14.12.2014

Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

IM LÌM





IM LÌM

Sương chồm xa biển vắng
Đêm trầm tích mông mênh
Tuyết dầy đông lẳng lặng
Kí ức mờ không tên

Bến sầu tư bao nỗi
Từng cơn sóng dỗi hờn
Lóng lánh thôi chờn vờn
Trăng buồn - thơ hấp hối

Mây đen khuất ánh sao
Bóng tối ... chìm ... nơi nao !
Gió “hời” nghe áo não
Nguyệt cầm chùn xua nhau

Tiếng mưa rơi nức nở
Trầm bổng điệu thê lương
Oán than ... lòng côi chạnh
Đàn vẳng trong đêm trường

KHUC NIEM TU
9.12.2014