PAGE 1
GÓC NHỎ VẦN THƠ TRI KỶ
Góc sân nhỏ ta vẫn thường ngày qua đấy
Nhặt cánh phượng hồng đổ dưới gốc trường mơ
Ta nhặt xong ghép lại thành vần thơ
Và cánh gió lửng lơ thả rơi khung trời mộng
Ánh vầng dương rọi soi hồng bóng
Góc sân mơ trong nắng ấm hanh vàng
Ta cùng nhau bên cạnh tiết mùa sang
Xuân, Hạ, Thu, Đông mơ màng trong mộng mị
Vần thơ ơi hãy đến người tri kỷ
Động viên người hay an ủi lúc buồn vui
Để cho đời TA - NGƯỜI cảm thấy đẹp tươi
Tình yêu thắm là tình yêu nhân loại
Vần thơ ơi hãy nhẹ êm tiếng gọi
Nối vòng tay đi khắp lối đường dài
Kiếp phù sinh sống có bao ngày
Hãy vui nhé vần thơ ơi tri kỷ
Galaxies
16.09.2010
GÓC NHỎ MƠ
Góc nhỏ mơ...
vần thơ bỡ ngỡ
Xếp lá chờ ngỏ mộng bơ vơ
Lặng lờ...
lối gió hững hờ
Mây trôi lơ đãng biển bờ chốn nao
Cánh diều...
chao đão tìm nhau
Bâng khuâng chiếc lá rơi mau nẻo sầu
Lơ thơ...
én liệng kêu đau
Thương ai trời lắng mây màu tím loang
Chiều nay...
góc nhỏ lạnh hoang
Bàng hoàng chiếc lá ngỡ ngàng Tiếng Thu
Có người...
dõi bóng sương mù
Trông xa hoài vọng dáng Thu năm nào
Mưa rơi...
tí tách xạc xào
Lá sầu thắm lệ nghẹn ngào nhớ thương
Liễu...
rung rẩy _ nép bên đường
Góc mơ nhỏ _ nhắn lời _ tương phùng _về
Galaxies
16.09.2010
DÃ TRÀNG XE CÁT
Bên bờ biển ốc đảo luôn ca hát
Lời bi thương dào dạt sóng cuồng
Biển trong xanh trời thẵm cũng màu xanh
Cùng hoà phối trong lành biển hát
Rồi một ngày tầm dương con sóng bạc
Lạc bời trôi xao xác cánh buồm xa
Biển không ca mưa lệ cứ chan hoà
Dã Tràng ròng rã ngày đêm ra công xe cát
Bờ cát thoai thoải soài xa rồi dạt
Cát Dã Tràng xe mãi uổng công thôi
Mưa ngoài trời hay mưa tự lòng trôi
Tiếng sấm chớp rền vang cơn bão nổi
Người dạo biển bên nhau đầy hạnh phúc
Điệu du dương nhạc trổi theo bước dài
Có ai biết Dã Tràng ray rứt tủi...
Con ốc đảo bên bờ biển lại hát không ngơi !
Galaxies
17.09.2010
TRÔNG THỜI GIAN
Trông thời gian...
bánh xe quay tròn nỗi nhớ
Anh đón em...
về trường làng cũ tuổi thơ
Anh cùng em...
tung tăng đùa trước sân tan giờ
Em luôn thắng...
vì anh vờ thua đấy
Chuyện ngày thơ...
nhớ lại thương biết mấy
Từng cành bàng xoè rộng...
tán lá chắn mưa rây
Hạt bụi đầu Hè...
hoa phượng hồng sắc chiều nay
Gợi em nhớ...
mấy Thu dầy...
chưa về thăm trường cũ
Galaxies
17.09.2010
HÈ CỦA EM MƠ
Em mơ mùa Hè
Tiếng Ve gọi nhớ
Phượng mang éo vở
Em ghép vần thơ
Thu sang em chờ
Đến ngày hoa nở
Đỏ khắp sân trường
Hồng phượng em thương
Xa rồi Hạ nhớ
Mấy mùa vấn vương
Bút nghiêng em tiếp
Tương lai dặm đường
Ngày rời quê hương
Thuyền tách bến Tương
Chia tay gửi lại
Yêu thương về trường
Chiều nay phượng nở
Nhớ về trường thơ
Cánh hồng phượng thắm
Chừ ai còn chờ
Galaxies
17.09.2010
Vùng Trời Bị Bỏ Quên
Tôi trở lại việc làm trên vùng băng giá
Kết bạn bè với băng đá vô tri
Những con đường chưa có dấu chân đi
Và mặt hồ quanh năm chờ tan tuyết
Có những tảng băng sơn buồn da diết
Tang trắng lòng đứng ngóng bốn mùa qua
Ánh dương buồn cho số kiếp không nhà
Có khi đứng mấy tuần chưa đi ngủ
Một vùng trời quanh năm băng tuyết phủ
Có một thời nhân loại đã bỏ quên
Chỉ có loài gấu trắng vẫn chung tình
Cùng chia sẻ với nhau từng hơi ấm.
Cám ơn Galaxies đã ghé thăm "nhà mới" . Chưa có sưởi nên thơ còn hơi lạnh. khà khà
Cội Thông
@ Cội Thông cười vui thế , em thích mọi người cười vui mãi đấy ! Hi hi hi...Em cười đấy nhé ! Lò sưởi đây này !
NẮNG ẤM VÙNG TRỜI
Em về hong lại nắng vàng nôi
Giấc ngủ ru xưa nhẹ dịu lời
Em về thắm lại vùng băng tuyết
Dù chỉ là mơ cũng tuyệt vời
Chiều nay anh có mơ về không
Sông xanh con nước chảy xuôi dòng
Đôi đầu in bóng hình trầm nước
Nhấp nhô gợn sóng đến bờ mong
Anh bận việc nhiều em luôn tay
Tất bật ngày qua tháng năm dài
Đem cả thiện tâm giúp nhân thế
Nên đành lỗi hẹn ngày về quê
Em lần theo dấu vùng Tuyết mơ
Đến thăm anh thoả ý đợi chờ
Tặng anh cánh phượng hồng trường thắm
Ghép vào trang nhớ vần thương thơ
Galaxies
17.09.2010
CỘI THÔNG
Em đến bên anh
với ngày giáp Tết
Có cây Thông bày giữa căn nhà...
Và
bàn tiệc sực nứt hương ngỗng quay
Bên lò sưởi hồng ấm tình anh mãi ...
Em thắp cho anh
những ánh nến sáng đầy
Anh sừng sững giữa ngôi nhà xinh xắn
Em
đứng cạnh anh mỉm cười hồng má phấn
Bức tranh nào đẹp bằng anh đêm nay
Đón giao thừa em cùng anh vui nâng chén men say...
Galaxies
(Uống rượu ảo anh à ! Hi hi hi...em không biết uống rượu)
Hãy Đến Bên Ta
Ta là người tuyết, mang một màu trắng toát
Đã vì em đứng chờ suốt mùa đông
Vì đợi em, gió lạnh thấm vào lòng
Buồn se sắt như cội thông cô quạnh
Ta là người tuyết nhưng không mang máu lạnh
Vẫn hồng tươi như sắc phượng mùa hè
Vẫn đỏ lòng dù thượng đế khắt khe
Đã giáng tội cho ta, đời cô lẻ
Xin hãy đến, dù chỉ một lần em nhé
Để ta còn giữ lại thoáng hương xưa
để ta còn nhớ lại những buổi trưa
nắng vồn vã, bên em hồn rã nát
Hãy đến bên ta, dù chỉ một lần
Cội Thông
EM ĐẾN BÊN ANH
Em đến bên anh...
những ngày Đông tuyết xuống
Mang trời hồng...
sưởi ấm cõi giá băng
Lò sười đây...
phả hơi nóng trùm kín chăn
Ngủ yên giấc...
say nồng bên bếp mộng
Ngủ đi anh...
em ru hời bến mơ lắng đọng
Lời yêu thương...
trong giấc ngủ Nghê Thường
Ngủ đi anh...
cho tròn mộng mị yêu đương
Em hoá kiếp...
bướm vườn hồng bên lầu mộng
Galaxies
17.09.2010
ANH NGƯỜI TUYẾT - EM THỎ TRẮNG
Anh là người Tuyết...
em Thỏ trắng
Chạy quanh sân...
rồi lẩn quẩn...
đến...
bên anh
Muốn kể...
cho anh nghe...
câu chuyện rừng xanh
Chàng hoàng tử...
hẹn trở về...
tìm...
công chúa...
bên thềm xưa hoa mộng
Galaxies
17.09.2010
Northern Light in Whitney
Cám Ơn
Cám ơn bạn quí của Ca
Dù bao cách trở vẫn qua thăm nhà
Mời em một tách trà ta (không mời trà tây. Khà Khà)
Các em uống đỡ trà ta không đường (hết rồi, chưa mua)
Cội Thông
CẢNH ĐẸP
Oh ... ồ ! Cảnh đẹp mê hồn
Em đang làm việc...
nhưng nhìn thấy cũng chôn mắt nhìn
Cảnh sao xinh quá là xinh
Em nhìn ngắm mãi quên mình là ai
Galaxies
( Cảnh đẹp quá anh nhỉ ? Thích quá ! )
...................................
GỬI ANH LỜI THÀNH
Trà anh thay rượu cũng say
Say nhìn cảnh vật, tuyết băng và trời
Anh trai bận việc đấy ời !
Nhìn anh ngắn gọn tứ lời thơ vui
Là em biết ngay đây thôi
Anh bận việc quá nên gửi nhiêu lời
Cố gắng anh nhé anh ơi
Lo làm công việc , nghỉ ngơi cũng cần
Sức khoẻ bồi dưỡng cho thân
Khi nào rỗi hãy vào vần thơ vui
Galaxies
18.09.2010
( Em cũng bận rất nhiều việc đây ! Hi hi hi...)
Anh phải giữ gìn sức khoẻ đấy, sức khoẻ tốt thì làm việc tốt anh nhé ! Hi hi hi...mà anh thì luôn làm việc tốt rồi !)
Vô Tình
Ta lưu mãi dấu giầy trên bờ cát
Sóng xua đi, ôi con sóng vô tình
Ta gợi lại trong tim một bóng hình
Thời gian cũng vô tình phai đi mất
Muốn quên đi bao nỗi buồn chồng chất
Mưa vô tình khơi lại những niềm đau
Kỷ niệm xưa, ngày đằm thắm bên nhau
Sao em nỡ vô tình quên đi hết.
Cội Thông
NGƯỜI ĐÃ ĐI XA
Ngày tháng qua mau _ dòng đời xuôi chảy
Thuyền xa bến mãi _ Ai đợi ai trông
Bên bờ biển mộng cát đọng gót sầu
Trời chợt mưa ngâu tan lầu đài cát
Ốc đảo vẫn hát lời trầm tích buồn
Dõi mắt muôn phương tìm người vắng bóng
Trời cao lồng lộng biển vọng trùng khơi
Gió bão tơi bời cánh chim xa lạc
Chuyện tình bèo dạt nước cuốn hoa trôi
Tình lở duyên rồi thôi thì vĩnh biệt
Bút ghi đoạn tuyệt hôn phối xé tan
Tình khúc dở dang hoài xưa một nỗi
Tình không trăn trối đành bỏ nhau rồi
Ngày dài đêm tối một mình đơn côi
Ta chỉ ta thôi một mình lẻ bóng
Trùng dương dậy sóng tiềm thức nổi lên
Thu rớt bên thềm rã rời thân cội
Vì ai nông nổi cách biệt chia rời
Ta một mình thôi vẫn là ta mãi
Chiều nay biển lại hát bản tình ca
Bãi cát soài ra sóng tràn niềm nhớ
Sóng gợn trăn trở lầu cát mộng mơ
Còn lại mình ta trơ vơ băng tuyết...
Galaxies
19.09.2010
( Em nói có giống anh không anh ơi ! Hi hi hiii)
PAGE 2
Xin Hãy Quên Tôi
Em sẽ quên khi tôi không còn nữa
Cát bụi nào một sớm sẽ về đây
Những đợi chờ sẽ như những bóng mây
Trong một thoáng tan tành theo cơn gió
Em sẽ quên tôi một linh hồn ở trọ
Còn lại gì ngoài thể xác tàn tro
Rồi mai đây khi khép những hẹn hò
Bao thương nhớ sẽ phai theo ngày tháng
Em sẽ quên tôi như quên bóng nhạn
Thoáng qua đêm khuất trong khói sương mờ
Cuộc tình rồi chỉ cũng một giấc mơ
Khi tỉnh giấc, tôi không còn ở lại
Em sẽ quên xin sẽ quên mãi mãi
Để tôi không buồn bã lúc ra đi
Tôi van em đừng để mất xuân thì
Đừng tiếc nuối cho cuộc tình vô vọng
Vì tôi không còn nữa. Đừng ngóng trông
Tinhkhgbiengioi
HÃY ĐI ĐI
Lỡ mai này anh không còn nữa
Em cũng chẳng thẫn thờ tựa cửa ngóng người xa
Lỡ mai này anh về chốn cỏ hoa
Em không còn mòn mỏi dõi bóng trăng ngà chờ anh đến trời rạng sáng
Lỡ mai này anh không còn trên bụi bậm trần gian
Em cũng chẳng còn ngắm chiều tàn ra ngõ vắng
Anh ra đi từ muôn phương xa hẵn
Em chẳng còn trầm lắng suy tư
Em sẽ biến thành làn sương mỏng tà dư
Bay lơ lửng khi anh chần chừ không nỡ bước
Em sẽ là bóng mờ theo anh từng bước
Vẫn như ngày nào HÌNH - BÓNG bước sóng đôi
Lỡ mai này anh đã đi thật rồi
Em vĩnh viễn như áng mây trôi theo mãi
Em sẽ bỏ lại sau lưng tất thảy
Cả thế gian sầu ải kiếp bi ai
Bóng theo Hình muôn vạn kiếp đường dài
Anh cứ hãy yên tâm đi đi đừng dừng lại
Anh người đã khuất - Em bóng ma - Thế gian ta không tồn tại !
Galaxies
20.09.2010
Em Là Ai
Ta thấy em một chiều trên biển vắng
Nghiêng bóng tìm, ôi đôi mắt xa xôi
Để buồn dâng lên tím lạnh bờ môi
Dáng hạc rướm theo niềm đau của cát
Ta thấy em môt chiều trên biển hát
Thả tâm tư theo từng khúc nhạc buồn
Mắt thu sầu hai ngấn lệ trào tuôn
Ngây thơ ấy không còn trên mái tóc
Em là ai? để thu sầu vóc ngọc
Để ta về ngớ ngẩn tập làm thơ
Từng chiều ngồi trên biển cát đợi chờ
Bước âm thầm cuộn mình trong cô quạnh
Em là ai? những hoàng hôn xuống lạnh
Giá cõi lòng tìm lại cánh sao rơi
Em là ai? sầu tình cũ ra khơi
Cho ta phải tương tư tình mới chớm
Ngọn lửa lòng đêm nay ta vừa nhóm
Ngỡ thời gian đã nguội, đã tàn phai
Thì hôm nay về lại những mê say
Đã đành mất trong những năm phiêu bạt
Em là ai? gợi ta niềm khao khát
Cội thông
LÁNH XA CÕI TẠM
Thiên Hà một dải sao xa
Dương trần nhân thế biết là là đâu
Non xanh biển nước một màu
Dã Tràng xe cát tháp lầu mơ duyên
Thuyền Trăng vỡ mộng bờ liền
Sóng nghiêng rời bến về miền hư không
Sắc - không...không sắc biển lòng
Từ bi thiền viện tâm thông tịnh thần
Sắc không...không sắc nhẹ bông
Chuông chùa - hồi vọng...hư không - tham thiền
Rủ trần - phủi bỏ nghiệp duyên
Lánh xa cõi tạm gần miền Như Lai
Nam Mô A Di Đà Phật
Thiện tai
...
Galaxies
(Nhìn hình sư cô phóng tác cho có vần thơ thôi nha!)
Vào Chùa
A Di Đà Phật thiện tai
Duyên trần chưa tận oán ai còn nhiều
Trời thu "Không" "sắc" đìu hiu
"Tâm" thông chưa "tịnh" chiều chiều nhớ em
Chuông chùa sớm tối dịu êm
Chuông lòng chua chát trắng đêm vấn sầu
"Nghiệp duyên" đã đến từ đâu?
Nếu từ "cõi tạm" làm sao "rũ trần
Thôi về treo áo phong trần
Vào chùa quét lá để gần ni cô
Ha Ha Ha
Cội Thông
Ác Mộng
Ta về từ cõi xa xăm
Vui thơ giây lát rồi nằm ngủ quên
Ngỡ về giấc mộng ấm êm
Ngờ đâu mộng ác hằng đêm lại về
Thấy em dưới gốc bồ đề
Tay lần chuỗi hạt, tóc thề trả ai
Mắt xưa thoáng nét u hoài
Môi hồng nay đã nhạt phai sắc tàn
Tự ta để ước nguyện tan
Tự ta đem lại em ngàn nỗi đau
Tự ta mình phải xa nhau
Em giờ "Vô Ảnh" ta vào "cõi Không"
Cội Thông
NGUYỆN CẦU
Áo hồng em trả cho ai
Cả màu áo tím mơ phai hẹn thề
Tóc dài rủ cội bồ đề
Nâu sòng chuông mõ kinh kệ nguyện cầu
Cầu cho nhân thế mạnh giàu
Cầu cho tình ái người lâu vững bền
Cầu cho vui vẻ mông mênh
Tiếng cười vui rộn tâm hồn thảnh thơi
Cầu cho anh chị sống đời
Bên nhau hạnh phúc gia ngơi tuyệt vời
Nguyện cầu Phật độ y lời
Thành tâm khấn vái vạn đời yên vui
Galaxies
25.09.2010
@
Cháu cảm ơn chú đã nhín chút thời gian bận rộn của chú mà hoạ thơ cùng
cháu ! Kính chú lời chúc vui ! Cháu sẽ hoạ thơ cùng chú theo ý thơ chú
, chứ không có ý gì khác ! Chú thư dãn thoải mái ạ ! Rỗi thì thả thơ
cho vui, còn như bận rộn thì cứ lo làm việc chú nhé ! Chú đã khỏi bệnh
chưa ạ ! Giữ gìn sức khoẻ để làm việc tốt đấy chú kính yêu ! Hi hi
hi...
LÂU RỒI
Lâu rồi chẳng thấy em qua
Vào ra lẩn thẩn trông xa vướng buồn
Chữ tình lấm giọt mưa tuông
Ngõ hồn quạnh ướt ai thương ai chờ
Lâu rồi chẳng thấy vần thơ
Nước trôi thuyền dạt ngẩn ngơ bến sầu
Lời yêu chẳng gởi cho nhau
Đường trần chân bước thấp cao gập ghềnh
Lâu rồi đây sống lênh đênh
Trăng sao mờ rụng bên thềm bơ vơ
Rượu ngon dáng đẹp xa mờ
Ôm thương nằng nặng, bao giờ thấy nhau
Lâu rồi lâu nữa chẳng sao
Vì tình đã chết hơi đâu lo hoài
Chuyện mình không có ngày mai
Dặn lòng thôi...vẫn nhớ ai suốt đời!
Thanh Huy
NGƯỜI ƠI!
Em ơi! Em ở đâu rồi
Nhìn tà áo tím lòng tôi thấy buồn
Saigon nắng đổ mưa tuông
Người đi lòng vẫn nhớ thương một người
Tiếng lòng gọi dấu yêu ơi
Đời cơn gió thoảng đưa đời về đâu
Thơ đan nghĩa nặng tình sâu
Nằm trong quạnh quẽ phủ màu sầu bi
Đêm nay gió thổi rầm rì
Cuộc vui chờ bóng bóng khi nào về
Trời đen ác mộng kéo lê
Xác thân bủn rủn bốn bề hoang vu
Vẳng trong giấc ngủ ngàn thu
Ai thương ai tưởng ai ru kiếp tàn
Ôi ngày mai nghĩ xốn xang
Đất chờ bia dựng... nối hàng...mời đi...
Thanh Huy
NGÕ HỒN XA XÔI
Nghe người gọi mãi tím ai
Ta cùng áo tím nhưng dài xa xăm
Thôi rồi ngày ấy hương trầm
Rừng hoang Thu tím Trăng Rằm buồn nghiêng
Nửa vầng nguyệt khuyết vô biên
Ngỏ hồn thơ chết lặng im bước về
Buồn trông cửa bể lê thê
Sầu dâng rừng thẵm ủ ê sương chiều
Rừng hoang vắng lặng đìu hiu
Nai vàng ngơ ngác rong rêu mắt chờ
Thời gian trôi mãi lững lờ
Trăng buồn vỡ vụn dật dờ biển khơi
Tím màu Thu của phai phôi
Xa rồi bóng đã xa xôi mịt mù
Galaxies
23.09.2010
@ Chú Thanh Huy vui thơ nha ! Hi hi hiiiii
BẺ KHÓA
Trách
Trách làn mây trắng lững lờ trôi
Chẳng để cho ta gửi mấy lời
Trách cơn gió thoảng không xuôi hướng
Để những yêu thương không đến nơi
Trách nắng không vàng trên lối cũ
Để hàng liễu rũ bóng chơi vơi
Trách nguồn suối chảy không chờ đợi
Để mảnh tình xưa vẫn xa vời
Trách nước xuôi dòng tới đại dương
Để thuyền ta lạc bến muôn phương
Trách đồi núi chắn đường ta bước
Để giấc mộng theo ngõ bất tường
Trách lúc biệt ly chẳng nắm tay
Để ta say, lạnh suốt đêm ngày
Trách tình mớj chớm còn xa xách
Để cõi sầu dâng ngập chốn này
Tinhkhngbiengoi
KHOÁ CHẶT
Mỗi chiều mưa đổ hạt rây
Chuông chùa vẳng tiếng tầng mây tím sầu
Buồn lên ngọn cỏ dầu dầu
Sương sa điểm chắn rừng sâu ngỏ vào
Nai ngơ ngác mắt phương nao
Mõ khua đều nhịp kinh xao xuyến lòng
Cổng chùa khép lại chiều đông
Câu A Di Đà khoá lòng từ lâu
Trăng lên đỉnh núi ngàn dâu
Còn tìm chi nữa tình sầu thiên thu
Sáo dìu vằn vặc vi vu
Cửa thiền khoá chặt cõi tu tịnh thần
Lắng nghe suối nước trong ngần
Lòng trần theo suối ra dần biển khơi
Em đi bỏ lại cuộc chơi
Mong anh ngày tháng với đời luôn vui
Mình em giữ mối ngậm ngùi
Mồ hoang chôn chặt tình vùi giá băng
Rồi ngày mai về vĩnh hằng
Có còn đâu hỡi Nửa Trăng ai tìm
Cổng chùa đóng kín im lìm
Về đi anh nhé _ Em thiền tịnh tâm
Chuông chùa vọng tiếng xa xăm
Vì anh lỗi hẹn _ tình căm huyệt mồ
Cánh Lan chôn cạnh bướm khô
Hết rồi một thuở tình chờ về nhau
Sương khuya rơi hay lệ ai trào
Mà sao vọng mãi tiếng nao nao buồn
Ngoài trời tí tách mưa tuôn
Trong lòng giọt thảm về nguồn biển mơ
Còn gì đâu nữa mà chờ
Anh về _ Em khép cổng thơ lịm tình
Galaxies
30.09.2010
( Theo ý thơ của "ANH" Hi hi hi ...nên "EM" cũng nhập vai luôn đấy anh ơi ! Hi hi hi ... Nghịch thơ cho vui chú nhỉ ?)
Hết Rồi
Hôm nay ta lại về đây
Lá vàng úa đổ rơi đầy sân ai
Năm dài tháng giãn miệt mài
Ngỡ về sẽ nối lại giây tương phùng
Giữa chiều mưa bụi mịt mùng
Không còn ngưới ấy bước chung lối về
Người đi quên vội lời thề
Để bao lá rụng trên lề yêu thương
Chuông chùa đổ lúc trăng buông
Chuông lòng vang dội cõi buồn riêng mang
Đã gần ngưỡng cửa địa đàng
Sao người lỡ bỏ đi ngàn cuộc vui
Là thôi vì thế đành thôi
Cổng chùa đã khép, đôi môi biếng cười
Vẳng nghe kinh niệm xa xôi
Lồng tiếng nức nở gọi đời mưa ngâu
Người về khoác áo sòng nâu
Ta đi khoác lại áo màu phong sương
Cành lan rũ cánh bên đường
Bướm xưa gục ngã hồn vương sân chùa
Rồi mai giữa những cơn mưa
Một linh hồn lỗi gió đưa về ngàn
T K B G
XA XÔI
Bước ra đi bao giọt sầu
Thôi đành dở mộng vần câu thơ buồn
Chiều nay mưa vẫn mãi tuôn
Cho màu tím nhớ mắt buồn mi ai
Sương rơi phủ trắng gót hài
Cho dài đường nhớ cho ray rức lòng
Thuyền ai thấp thoáng bên sông
Có còn bến đậu hay chông chênh về
Cánh chim tìm lại hương quê
Vào mùa hoa trái bên lề vườn thơm
Sáo dìu bảng lảng chiều hôm
Tiêu sầu trổi khúc mây buồn bơ vơ
Nhớ ai Trăng viết thành thơ
Để lên gối ước mộng chờ thâu canh
Giang đầu chờ từ tóc xanh
Sương phai muối tuyết tóc mành phai phôi
Cung đàn lỗi nhịp phím rời
Nhạc sầu đứt đoạn mồ côi chuyến tàu
Tương cầu gãy khúc còn đâu
Buồn dâng trời tím nguyệt lầu vọng xa
Nửa Trăng lơ lửng bóng ngà
Sầu dâng điệp khúc tan ra bọt bèo
Chuông chùa vang đỉnh cheo leo
Linh hồn theo gió lá vèo rơi xa
Niệm Từ một khúc ngân nga
Mõ khua canh vắng sương sa lặng thầm
Màn đêm tĩnh mịt xa xăm
Cuốc kêu khàn giọng nguyệt trầm hồ tan
Sao băng xuống chốn nhân gian
Chôn vùi hồn mộng bên đàng hư vô
Galaxies
01.10.2010
( Hi hi hi ... Thơ "ANH" hay và buồn quá ! Nên "EM" cũng hoạ buồn theo cho vui ạ ! )
Tình Lỡ
Thuyền rời bến đã ra đi biền biệt
Mãi trôi đi không thiết lối quay về
Khóa ái ân, khép lại mảnh tình quê
Vui sông nước, xuôi theo dòng định mạng
Những truyện lòng giờ chỉ là dĩ vãng
Yêu làm gì? rồi hoang phế đời nhau
Tình là chi? chỉ là những niềm đau
Duyên không phận sẽ đem về đổ vỡ
Ta và em đã từng chung nhịp thở
Như lá mùa thu say ngủ dưới cội thông
Ôi lỡ làng về lại một mùa đông
Khi tỉnh giấc, chỉ toàn màu tang trắng
Góp bao nhiêu nắng lấp lòng trống vắng
Nhưng chỉ như mưa vào cõi hư không
Ta đã xuôi đi hết mấy dòng sông
Em khoác áo nâu sòng che kỷ niệm
Tiếng chuông chùa ngân, hồn ta chết lịm
Cổng chùa nào khép kín những yêu thương
Gốc bồ đề ta làm những hạt sương
Sống vôi vã rồi tan trong nắng sớm
TKBG
DỞ DANG
Con đò nhỏ không về nơi bến nhỏ
Để dòng trôi biêng biếc màu trông chờ
Xuôi mái chèo xa khuất nẻo đường quê
Hành trang mỏng đến bờ mơ ảo vọng
Câu chuyện lòng chôn vùi nơi khoảng trống
Chốn vô ưu mặc niệm niềm hư không
Và chiều nao người về lại bến sông
Nhìn dòng nước có đọng lòng xuôi mái
Dòng sông xưa vẫn vô tư trôi mãi
Mà lòng người cứ khoắc khoải về đâu
Nước sông xanh vẫn giữ mãi một màu
Miền kí ức lòng người phôi phai sắc úa
Tiếng vọng vang chuông chùa lưu một thủa
Ngày còn thơ ta đùa nghịch dưới bồ đề
Nhại ê a gõ mõ tan buổi học về
Nay cũng thế tiếng chuông vẫn vọng thế
Tiếng chuông ngân giọt sương buồn như lệ
Áo nâu sòng sâu thẫm về cõi mê
Lữ khách xa xôi sầu bước chân về
Mưa dội rửa bụi trần tràn trề mi mặn
Mưa cứ tuôn dâng lên màn biển trắng
Tóc tang sầu chết lặng bóng mờ ra
Áo nâu sòng thay áo hồng Xuân hoa
Cửa chùa đóng tuyết Đông xa xôi mãi
Tiếng chuông ngân vọng vào lòng tê tái
...
Galaxies
01.10.2010
( Hic ... Cháu hoạ cho vui chú nhé ! Hi hi hi...)
Ta Về Thôi...
Mưa đã tạnh về thôi, chờ gì nữa
Dốc núi trơn, đã trượt bóng thu sang
Khúc niệm xưa không mở lối thiên đàng
Đường trần tục ngõ nào vào quên lãng
Tình thơ ấy đã lần theo dĩ vãng
Suối tóc mây xuôi chảy hết một dòng
Mắt thu mơ giờ như lạnh mùa đông
Môi hồng thắm nhạt màu rêu hoang phế
Cổng chùa khép, tình tàn theo bóng xế
Lòng ta ơi hãy mở cánh từ bi
Nhiều lối về, sao chẳng một nơi đi
Để ta mãi loanh quanh vùng bóng tối
Xin em niệm giùm ta lời xám hối
Đôi chân hoang lỡ dẵm triệu lỗi lầm
Để kiếp sau ta còn được hóa thân
Làm chiếc áo nâu sòng em vẫn mặc
Ta muốn biến sương khuya làm nước mắt
Giữa muôn trùng, nhòa phai bóng người xưa
Ta sẽ về làm chiếc lá đong đưa
Theo ngọn gió vô thường bay xa mãi
T K B G
VỀ
Em theo anh về khi cơn mưa đã tạnh
Ngày còn thơ đứng cạnh mái hiên trường
Anh đón em chờ mãi trận mưa tuôn
Chờ mưa dứt ta cùng về anh nhé
Trong tĩnh mịch trông mưa rơi...thuở bé
Kí ức về kĩ niệm...giờ phôi phai
Khúc niệm xưa bám bụi hồng áo trang đài
Ai quên lãng để em thay màu nâu sòng cửa phật
Tình thơ ấy bên bờ hư hay thật
Mà Niệm Từ một khúc mãi tơ vương
Tiếng chuông chùa mõ gõ kiếp vô thường
Cành Lan mỏng chôn mồ cùng Bướm mộng
Cổng chùa khép...tình thơ giờ đã đóng
Anh về đi...lòng em đã lạnh cóng như mùa Đông
Anh đoạn đành bứt đứt sợi tơ hồng
Em không nối và mặc gió hờn bão nổi
Về đi anh kẽo trời trùm màn mây tối
Nơi nhân gian gửi lại anh - Em về chốn địa đàng
Hồn em tan tắt lịm mộng thiên quang
Về đi nhé với tình sang biên giới
Anh đi đi... Em không cần anh lời sám hối
Triệu vạn lời xin lỗi tội em tha
Khiếp phù du...em làm khiếp người ta
Lỡ đã hứa hẹn chờ anh...nên lệ sa...duyên dang dở
Em hấp hối hơi mòn không còn thở
Trút hơi tàn...em vẫn ngỡ anh sang
Nhưng bên anh ai đứng cạnh tay quàng
Ôi hạnh phúc...Điệp phụ tình Lan...đã hết
Về đi anh...tình ta giờ đoạn kết
Còn luyến lưu chi phút giây thừa
Hồn em tan...ngoài trời bão vũ cuồng mưa
Ai có khóc tiễn đưa người xấu số !
Galaxies
03.10.2010
Nhắm Mắt Lại
Nhắm mắt lại tìm trong màu kỷ niêm
Một cuộc tình dài hơn mấy mùa xuân
Hồn phong sương giờ đã nhuốm bụi trần
Yêu thương đó vẫn nằm trong niệm khúc
Nhắm mắt lại để nghe lòng thổn thức
Bản tình ca đứt đoạn mấy trăm lần
Mổi khi nghe hồn như thủy triều dâng
Ướt ngực áo ai như sau chiều ly biệt
Nhắm mắt lại cố tìm trong mắt biếc
Tóc mây xưa giờ quyện một vũng sầu
Đôi tay ngà hứng trọn mấy niềm đau
Môi đào mọng khô nhàu theo tình lỡ
Nhắm mắt lại để quên đi nỗi nhớ
Bóng người xưa vào một buổi chiều xưa
Những ngày mưa lòng ướt mấy cho vừa
Khi đọc được môi em lời từ tạ
Nhắm mắt lại thấy tình mình tan rã
Như mây ngàn về lại những cuồng phong
Mảnh yêu thương theo sóng lạc giữa dòng
Chỉ còn những dư âm truyền vách núi
Nhắm mắt lại cố xóa tan hờn tủi
Ngậm thương đau đi hết quãng đời sau
TKBG
GIẤC MƠ ĐẸP
Nhắm mắt lại đi rồi anh sẽ thấy
Vòm trời thanh biêng biếc một màu mây
Cả vùng biển cũng một màu xanh như vậy
Nội em bảo màu xanh là màu hy vọng
Em ước theo những bảy sắc cầu vòng
Anh sẽ khoẻ như những giọt sương trong
Rất lành lặn như ánh vầng hồng buổi sáng
Em sẽ hát ru khi anh còn chìm trong giấc mơ hoang
Anh thẳng đứng hiên ngang như núi non hùng vĩ
Vùng băng tuyết giá băng nhưng anh vẫn bền bĩ
Nhắm mắt đi anh và nghe em hát khẻ ru hời
Em trở về đời với ngày tuổi nhỏ rong chơi
Trong sân rộng ta nhặt cánh phượng hồng rơi kết bướm
Em giả cô dâu - anh kết hoa cài tóc em vương miện
Chú rể trò chơi - anh tủm tỉm cười vui
Em cũng cười và nói áo cưới giả xinh quá đi thôi
Anh nhắm mắt sẽ thấy ngày thơ ta rất đẹp
Anh dìu em đi trên đường thênh thang đừng vào ngỏ hẹp
Hít khí trời và trông mây ghép thành đôi tim
Màu hồng thắm cho trọn giấc mơ hiền
Nhắm mắt lại anh sẽ thấy thiên nhiên vĩnh cửu
Galaxies
03.10.2010
(
Chú ơi ! Chú chỉ bị mưa ướt cảm xoàng thôi mà ! Đừng bi quan chú nhé !
Cháu sẽ hoạ thơ với chú đấy ! Hi hi hi... Cười vui như cháu đây này !
Chú không được buồn nữa nha ! Cố gắng giữ gìn sức khoẻ chú ạ !)
BÃO ĐỜI
Đường đi không đoạn cuối
Em về chốn xa xôi
Anh quay lưng trở gót
Bên đời bão tơi bời
Poem
Tranh Poem đẹp quá đi thôi
Thanh nhìn đến ngẩn ngơ người Poem ơi
Lý Thanh Thanh
Hình này đẹp nhất trên đời
Có rừng Thông đứng sững trời reo vui
Có cô giận dỗi bước lùi
Có chú tức tối bơi bơi lên đàng
Hai người ngoảnh mặt ngó ngang
Poem chộp một ảnh mang sang tặng người
( Tặng chú CT đấy ! He he he - Hổng có ai như bọn cháu mình à - chú
đang buồn vì... mà bọn cháu mình cứ trêu chọc mãi - Đúng là mấy "THẰNG
QUỶ NHỎ" mà ! )
Poem
Gặp Lại Nhau
Ta giáp mặt một chiều trên đường cũ
Trời lập đông cây trụi lá lặng sầu
Trước chia tay không nghĩ gặp lại đâu
Để bất chợt nhìn nhau trong lặng lẽ
Ta cúi mặt, mắt em hai dòng lệ
Trôi nhạt nhòa trên đôi má gầy hao
Vóc thu sương rung từng chập nghẹn ngào
Tình xưa cũ bỗng dưng bừng dậy sóng
Nói gì đây? khi lòng tràn xúc động
Những lời yêu đã tỏ tự lâu rồi
Đã bao năm sầu khô đắng bờ môi
Những câm lặng biến tim thành cằn cỗi
Ta và em đường giờ chia hai lối
Em về đâu? và ta sẽ về đâu?
Gặp lại chi để khơi dậy niềm đau
Tình đã hết tặng nhau câu "Vĩnh biệt"
TKBG
XÂY LẦU MỘNG
Anh hãy cùng em đem câu "vĩnh biệt"
Lịm huyệt mồ - vẫn giữ lại mãi tim thơ
Màu mực tím em thay màu xanh mơ
Đầy hy vọng cho anh đến bờ hạnh phúc
Lên thuyền nhé ta về nơi trần tục
Thiên Hà sa đáp xuống cõi nhân gian
Áo nâu sòng em gửi lại thiên đàng
Vì anh đấy - em về xây lầu hoàng thuở bé
Anh và em bày trò chơi tuổi trẻ
Em đắp tường - anh chất gạch thành tháp đôi
Cung điện nguy nga cao ngất chạm mây trời
Ta gọi gió đưa thuyền nơi Cung Quế
Em đóng vai Hằng Nga - Còn anh là Hậu Nghệ
Và ngắm nhìn trần thế mỗi độ Rằm sáng Trăng
Đàn trẻ thơ cứ thích gọi mãi tên " Chị Hằng"
Anh đứng cạnh em vui cầm cung oai hùng đấy
Trò chơi tiên ngày thơ giờ vẫn mơ hiền như vậy
Và em mong anh vẫn mãi mãi sống tràn đầy
Như thân tùng em nương tựa không lay
Bên anh em vững như nhành mai anh nhé !
Galaxies
03.10.2010
TIỄN THU
Gió về đưa tiễn một chiều Thu
Lá rụng đường hoang sương dốc mù
Mây tím lảng lờ buông lối nhớ
Bước chân lữ khách về trong mơ
Ai nhặt giùm tôi cánh lá thơ
Gửi về chiều cũ ngõ Thu chờ
Xa xa ngõ vắng Nai ngơ ngác
Nhìn sương bàng bạc phủ tang mờ
Điệp khúc mùa thu điệp khúc buồn
Sầu lên mắt biếc lệ trào tuôn
Ai chờ ai đợi Trăng tròn...khuyết
Mồ lịm tình thu huyệt mộ buồn
Mưa chiều rả rít mưa sầu buông
Hoang vắng tâm tư khúc nhạc buồn
Như khóc như than tràn ngấn lệ
Ai trả cho ai lời hứa suông
Dìu dặt cung buồn tiếng ai bi
Phím sầu ai dạo nhịp chia li
Lời ca ai oán hờn bao kiếp
Trả nợ thương vay mấy phân kỳ
Thu về rồi lại tiễn Thu đi
Áo trắng thư sinh ước những gì
Hoa Phượng, cành Bàng , Lăng tím mộng...
Dòng sông mấy khúc trôi thuyền đi
Mưa chiều rớt đọng trĩu bờ mi
Biết nói gì đây phút phân kỳ
Ai đem nhung nhớ rồi li biệt
Ai đón Thu về ai tiễn đi...
Biệt li
!
!
!
Galaxies
04.10.2010
R
PAGE 3
Sầu Viễn Xứ
Khi ta đi mùa thu nhìn theo bóng
Giữa muôn ngàn mây ngóng buổi biệt ly
Suối nguồn kia không biết mộng ước gì
Trôi lặng lẽ giữa nỗi buồn của đá
Hướng dương vàng còn say ngày chưa ngả
Mưa trong lòng không ngăn buỗi chia xa
Thầm lặng đi hồn đề lại quê nhà
Nửa túi hành trang nỗi sầu viễn xứ
Kể từ đó trong hồn người lữ thứ
Nắng không vàng như nắng ở quê hương
Hạ không vui, xuân chẳng gói yêu thương
Khi thu đến võ vàng chiều tưởng nhớ
Ánh bình minh không mang màu sặc sỡ
Mưa rất buồn cọng cỏ cũng cô đơn
Lạnh mùa đông cây lá đứng dỗi hờn
Ta đã khóc những khi chân trời tím
TKBG
KHOẢNG SẦU VÔ TẬN
Khi người khóc rừng thông vang tiếng nấc
Tuyết băng sầu đong lạnh cả tim son
Cội Thông buồn lặng lẽ nhìn Trăng non
Sương ướt đẫm lệ lăn còn trên lá
Mưa ào rơi trĩu lòng sầu lả tả
Mạch máu nào còn đỏ ngách tim xa
Ngày qua ngày bóng ngả dưới chiều tà
Lá lại tím vùng trời băng vắng lịm
Galaxies
06.10.2010
Sài Gòn Ngày Xưa
Sài Gòn xưa khi tôi còn ở lại
Nắng hanh vàng ấm luôn cả mùa đông
Tuổi thơ tôi vui trên khắp nẻo đường
Trong góc phố cùng bạn bè đá bóng
Sài gòn năm xưa có hàng cây rợp bóng
Có chuyện tình đẹp như lá me bay
Có mẹ cha lo lắng suốt đêm ngày
Cho tôi có những thời gian hạnh phúc
Tôi lớn lên theo bao nguồn cảm xúc
Những đêm hè ngào ngọt tiếng mẹ ru
Những chiều thu đợi trước cổng Nguyễn Du (*)
Để đón nhận mối tình đầu chớm nở
Ôi nhớ quá, những nơi từng gặp gỡ
Góc Duy Tân công viên của mùa xuân
Ghế Tao Đào trong nắng hạ thương thân
Vườn Bách Thảo vấn vương chiều Chúa Nhật
Sài gòn ngày xưa xe cộ tuy thưa thớt
Vẫn rộn ràng trong những sáng bình minh
Sau giờ trưa trở lại sự yên bình
Cho trẻ nhỏ vui đùa trên đường phố
Tôi ra đi, bỏ tuổi thơ nơi đó
Mối tình đầu, và những quãng ngày xanh
Phút biệt ly sương sớm vẫn trên cành
Dư nước mắt thiếu một lời hứa hẹn
Trong nỗi nhớ mấy lần tim uất nghẹn
Nhưng vẫn chưa lần về
Vì chẳng còn ai chờ đợi
Sài Gòn bây giờ có nhớ tôi không?
(*) Trung Học Nguyễn Du Quận 10
LưuLuyen
ĐÔNG VỀ TA NHỚ QUÊ HƯƠNG
Đông về gió lạnh tuyết bay
Nhớ mùa thương ấy chân mây gợi về
Có người xa mảnh đất quê
Có người trở lại bến mê đợi chờ
Tuyết rơi màng trắng triền đê
Bồi lên dốc núi hẹn thề về nhau
Quê hương biển biếc xanh màu
Đồng sâu lúa chín ngạt ngào hương quê
Trăng lên đỉnh núi ai đề
Câu thơ lục bát tình quê an bình
Trúc xinh nghiêng dáng đầu đình
Em xinh che nón thơ tình anh trao
Điệu hò khoan lý ca dao
Dòng sông quê mẹ ngọt ngào tình chung
Galaxies
12.10.2010
Hôm nay đến cảnh tiên bòng
Tìm tiên họ Khúc giống nàng Hằng Nga
Lâu rồi không thấy hiện ra
Để trần gian nhớ đi ra đi vào
ngocduythanh
Gió rung cây, lá rớt ào
Thấy Thanh thấp thoáng đi vào đi ra
Em liền quẳng dép đường xa
Phóng nhanh nước đại về nhà mừng Thanh
Khúc Niệm Từ
Rất mai tiên kịp về nhanh
Nếu chậm một bước duythanh tiêu đời
Vì rằng lạc bước đến chơi
Ở nơi tiên cảnh nhiều người đứng canh
Canh nàng tiên nữ hiền lành
Sợ trần gian đến rước tiên về phàm
Nên cho quân lính lăm lăm
Trần gian hó hé bị bầm nát thây
Khúc Niệm là gió là mây
Từ đứng trên đám mây bay xuống trần
Để trần gian khỏi bâng khuâng
Nàng tiên họ Khúc còn lần xuống thăm!
ngocduythanh
KHÚC ĐÀN MƠ
Trần gian cảm cảnh...thiên sang
Giấc mơ Khúc Niệm Từ mang điệu đàn
Tơ vương phím lộng mây ngàn
Gió lay bóng Nguyệt mơ màng sương giăng
Thoảng xa dáng vấp cung Hằng
Cuội còn dưới gốc đa gần cổng thơ
So dây nắn phím cung tơ
Tỳ Bà dạo khúc ngẩn ngơ lòng người
Chơi vơi réo rắc trùng khơi
Nhấp nhô âm điệu toát lời âm vang
Vườn hồng búp nõn mở mang
Hương thơm bay khắp vần lan gót hài
nghiêng vành lá đón sương mai
Trĩu tràn mi mộng lăn dài bờ mơ
Vẳng xa tiếng gió trở về
Rung rinh tinh thiết sương đề ý thơ
Lá tình gió gửi về quê
Trầm hương thuở ấy ngõ về mòn trông ?
Sương chiều nhẹ ướm cánh hồng
Lòng người lữ khách còn mong bước về ?
Galaxies
08.10.2010
Lỡ Hẹn
Ta chờ em buồn treo trên góc phố
Khói thuốc xanh quyện quanh ngón tay vàng
Ánh chiều tà theo nỗi nhớ đi hoang
Bóng ta dựa cột đèn nghiêng chếnh vếnh
Em không đến như bao lần không đến
Ta vẫn chờ và vẫn cứ mãi chờ
Tâm hồn ta ươm mãi một giấc mơ
Khi thất hẹn lại về trong nguyện ước
Qua khung cửa nhìn bóng đêm say khướt
Trăng muộn màng chưa đến lẽ trăng quên
Ta muộn màng chờ đợi bóng qua thềm
Buồn như những giọt sương trên cánh lá
Em không đến quanh đời nghe xa lạ
Lạ giấc mơ lạ luôn những nụ cười
Lạ hương đêm lạ giọng hát ru hời
Lạ chăn gối Lạ bao niềm hy vọng
Em không đến biển lòng sầu dậy sóng
Ngả nghiêng tràn qua khắp nẻo tương tư
Em nghe không tiếng nấc giữa cơn mưa
Rơi vội vã trên vũng buồn mang tên "chờ đợi"
LưuLuyen
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
EM VỀ RU GIẤC ANH YÊN
Em về cho lá Thu tươi
Cho Trăng tròn mộng rạng ngời ý thơ
Em về ru giấc mộng mơ
Cho anh vơi nỗi đợi chờ em thương
Em về giũ bỏ mành sương
Mang theo nắng ấm trải đường anh qua
Em về hát khúc tình ca
Anh đàn em hát Trăng ngà xuống sân
Ngàn sao đom đóm lại gần
Đáp lên vai mộng thiên thần em mơ
Tựa đầu nhau ghép vần thơ
Yêu thương ngày ấy bây giờ là đây
Em về cho rừng xanh cây
Cho mây thêm sáng cả ngày lẫn đêm
Em về tim mộng đỏ thêm
Hồng lên đời thắm ấm êm tình nồng
Em về kết sợi chỉ hồng
Bỏ bao ngày tháng chờ mong tương phùng
Nhìn trời biển vẫn màu chung
Xanh tươi hy vọng ta cùng ước mơ
Vui lên anh nhé như thơ
Vần thương nối nhịp trăng mờ du tiên
Tự đầu vào giấc mơ hiền
Em ru anh ngủ mạn thuyền đầy sao
Lăn tăn biển gợn rì rào
Vỗ vào giấc ngủ ngọt ngào à ơi
Ngủ đi anh ! Em ru bằng lời
Trái tim nồng ấm dịu đời anh đau
Anh khép mi mộng ngủ mau !
Trái tim em thức ngọt ngào ru anh
À ơi...
Ơi à...
Ơi...à....à... ơi....ơi...ơi....
Galaxies
12.10.2010
( Chú kính yêu ơi ! Chú khoẻ không !!! Hic...Cháu không
biết làm sao cả...chỉ có mấy vần thơ thôi chú à ! Hic...Chú có khoẻ
hơn không chú ơi ! Hic... )
@ À, không ! Chú đừng gượng dậy nhé ! Chú hãy ngủ ngon ! Ngủ ngon nghe chú !
Tàn Phai
Tôi thăm lại nơi họ hẹn cuối cùng
Dù vẫn biết em không bao giờ đến
Tôi trở về neo thuyền tình trên bến
Dù biết em không ghé lại bao giờ
Tôi về đây chờ đợi một giấc mơ
Đã đi mất từ sau mình chia cách
Tìm xem lại mảnh áo tình đã rách
Màu tàn phai đã hằn mãi trên vai
Câu biệt ly trên túi trái chưa phai
Lời chờ đợi mất rồi sau lưng áo
Nhắm mắt lại thấy dáng em mờ ảo
Bước chân quen dậy lên nỗi ưu phiền
Mái tóc nào từ những phút đầu tiên
Khơi nhung nhớ những chiều về mây trắng
Ôi đôi mắt như hồ thu phẳng lặng
Đắm hồn tôi hun hút lúc gần nhau
Kỷ niệm xưa, những giây phút ngọt ngào
Em nỡ mang đi khi tình đã lỡ
_____________________________
Từ xa ta em khuất bóng ngàn khơi
Để ta mãi chơi vơi đời chiếc bóng
Lưu Luyến
Hi
hi hi... Hù , cháu về đây rồi chú ơi ! Mấy ngày nay cháu bận lu bù
việc. Hiện giờ cũng đang bận lắm đây ! Đêm qua thức suốt đêm mà việc
chưa xong. Hic...ngày nay và cả đêm nay nữa, chắc cũng chưa xong...Hu hu
hu
Đính kèm (1)
1.10.2010 20:12:37
hơ mình làm không hay hay sao ma không có ai vào nói gi nhỉ

thôi co post bài mùa đông nhớ nữa...sắp mùa đông rùi mừ....
mùa đông nhớ III
em không về lại mùa đông nữa
đường cũ _ lá rơi _ cũng rất buồn
kỉ niệm ấy đã chìm vào quên lãng
để cơn gió nào mãi lang thang
cho anh viết tiếp " mùa đông nhớ "
gom cả về đây những ước thề
đứng lặng mình trước đông buốt giá
cơn gió dỗi hơn khóc tỉ tê
đông còn về muộn huống gì em
phố cũ buồn hiu lại lên đèn
hoa sữa cũng sầu nên chẳng nở
yêu thương nào sao vẫn thân quen
em phương trời ấy .... nhớ bao nhiêu ?
đông ở nơi này vẫn cô liêu
dòng sông trở lại , em không lại
chỉ tiếc ngày xưa yêu quá nhiều
Lãng _ Khách
GIÁ BUỐT ĐÔNG VỀ
Em không về... mưa nghiêng triền dốc...nhớ
Em không về....Đông buốt giá....tái tê
Em không về...mưa buồn trắng cơn mê
Em không về để vần thơ ai nối
Gió Đông sang trùng dương ai hờn dỗi
Sóng rì gầm nghiêng lối cánh buồm phăng
Đông vừa về...em có về lại chăng
Hay còn mãi để trăng rằm dang dở
Đông đã về...em có nghe tiếng thở
Cành hoa mơ đong ướct giọt chờ mong
Đông sang rồi... ai dắp ấm đôi lòng
Em có nhớ quê hương trông...lữ thứ
Lời anh nhắn lá mùa đông em giữ
Hẹn ngày về cánh gió nói còn xa
Ngày ấy cho em hương ngát vườn hoa
Đông này nữa tình xa... vẫn còn xa mãi
Mùa Đông này anh hỏi em có về lại
Em chỉ nhìn từng mảng áng mây bay
Đông có chờ em... bước nhỏ đường may
Hay đong lối... chắn hoài... mưa băng tuyết
Lá thư xưa băng vùi nơi đáy huyệt
Lịm hồn thơ... trăn trở ngỏ Đông về
Lịm hồn mơ ... ai hẹn một trời quê
Hương hoa lạc lữ hành ... buồn sa mạc
Galaxies
12.10.2010
(À để cháu họa thơ với cô (chú) cho vui nha !)
Lỡ Bước
Tôi trở về đây một buổi chiều
Tà dương mờ khuất bóng cô liêu
Dừng chân thăm lại đường làng cũ
Buồn cảnh nhà hoang mái đổ xiêu
Bỏ tình theo đuổi đời cơm áo
Xa xứ rời quê bóng miệt mài
Mộng theo viễn tưởng tìm hư ảo
Để đến hôm nay vẫn trắng tay
Hối hận không đem tình trở lại
Yêu thương đâu gọi được ngày mai
Chân tình đi mất sao tìm được
Để tiếc nuối theo mỗi dấu giày
Trăng sớm ẩn trong sương khói mờ
Buồn xưa khơi lại nỗi bơ vơ
Nguyện ước bên nhau ngày trở lại
Lụi tàn trong khoảng vắng hư vô
LuuLuyen
Chú không sao đâu. Nếu
cháu bận, không nhất thiết phải chăm xóc trang thơ giùm chú đâu. Hãy
làm xong công việc của cháu trước đã. Cám ơn cháu quan tâm. Chúc cháu
vui, khỏe
MÀU XANH HY VỌNG
Người đi rồi vùng Bắc Cực giá băng
Ta - Người Tuyết chờ Trăng nguyện cầu
Mong người khoẻ mạnh sống lâu
Bờ thương đang đợi sông màu vẫn xanh
Nguyện cầu mơ ước đến nhanh
Người về vần nối liền lành hoa mơ
Ta - Người Tuyết ngóng mong chờ
Gắng lên người nhé câu thơ đợi người
Nhìn Trăng lên ta cùng cười
Tựa vào nhau ngắm sao trời kết hoa
Galaxies
13.10.2010
Giây Phút Biệt Ly
Ta hẹn nhau lần cuối trong quán vắng
Trời u buồn rả rích giọt mưa ngâu
Vào mùa thu cây nghiêng nhánh âu sầu
Nắng đã tắt đèn câu mờ hiu hắt
Em ngồi đấy giọt buồn lên khóe mắt
Mái tóc thề bời rối những sợi tơ
Những ngón tay ngà run dưới đèn mờ
Đôi môi mộng ngại ngần trong nhịp thở
Kề bên em tim anh từng mảnh vỡ
Nói được gì khỏi đem đến niềm đau
Tình bao năm còn giây phút bên nhau
Thời gian hỡi đêm nay xin ngừng lại
Mai anh đi tình rơi niềm oan trái
Ngày trở về không biết sẽ bao lâu
Đừng nhìn anh bằng đôi mắt thảm sầu
Để nước mắt dâng trào môi mặn đắng
Mai anh đi đời xuôi theo biển vắng
Sẽ lênh đênh biết trôi mãi về đâu
Hứa đi em son phấn chẳng phai màu
Đừng để lỡ mất đi thời xuân sắc
Nhìn anh đi xin em đừng cúi mặt
Cạn cùng nhau chén rượu buổi chia phôi
Anh hứa về dù từ nẻo xa xôi
Ta nối lại sợi tơ tình lỡ đứt
LưuLuyen
EM VỀ KỊP CHUYẾN XE ĐẦU ?
Em về chưa ?... kịp chuyến "biệt li "
Đường xa xa lắm tuổi xuân thì
Em còn trẻ dại ... anh cằn cỗi
Bão nổi vô tình...thuyền xa trôi
Em có về không ?... tiễn người ... mong
Vẫy tay chào biệt ... chùn tơ lòng
Bâng khuâng ... cánh Hạ rơi chiều tím
Cổng đời khép kín ... buồn lặng im
Em đã về chưa ... em về chưa ...
Mà trời mây dỗi hờn Sao thưa
Đêm nay Trăng khuyết ... đời Trăng nửa
Chia đôi ngăn cách ... lệ dư thừa
Chiều nay văng vẳng tiếng "biệt li"
Đưa tiễn ... người trông biết nói gì
Ánh mắt tìm nhau không từ giã
Mà lòng chia ngả đường ... ai bi
Trăng ngủ chìm sâu tận biển sầu
Đường trần thiếu sáng biết về đâu
Sau lưng rớt lại còn chiếc bóng
Chờ em canh lụn...đèn cạn dầu
Em có về không ... chuyến xe đầu... !!!
Galaxies
13.10.2010
ĐỐI ẨM
Chuốc rượu men say rượu men say
Sầu dâng khoé mắt sao cay cay
Men say cứ uống sầu chát đắng
Càng uống càng sầu mặn mi ai
Hãy uống nữa đi đầy ly sầu
Ly này nối tiếp mấy ly sau
Ta say trời đất cùng nghiêng ngửa
Ớ này Trăng giữ biển lung lay
Uống cạn ly buồn uống đắng cay
Sao khuya cười mỉa rót ly đầy
Uống thêm ly nhé tình thi hữu
Uống cho tỉnh giấc mộng mơ dầy !
Galaxies
13.10.2010
PAGE 4
EM VỀ KỊP CHUYẾN XE ĐẦU ?
Em về chưa ?... kịp chuyến "biệt li "
Đường xa xa lắm tuổi xuân thì
Em còn trẻ dại ... anh cằn cỗi
Bão nổi vô tình...thuyền xa trôi
Em có về không ?... tiễn người ... mong
Vẫy tay chào biệt ... chùn tơ lòng
Bâng khuâng ... cánh Hạ rơi chiều tím
Cổng đời khép kín ... buồn lặng im
Em đã về chưa ... em về chưa ...
Mà trời mây dỗi hờn Sao thưa
Đêm nay Trăng khuyết ... đời Trăng nửa
Chia đôi ngăn cách ... lệ dư thừa
Chiều nay văng vẳng tiếng "biệt li"
Đưa tiễn ... người trông biết nói gì
Ánh mắt tìm nhau không từ giã
Mà lòng chia ngả đường ... ai bi
Trăng ngủ chìm sâu tận biển sầu
Đường trần thiếu sáng biết về đâu
Sau lưng rớt lại còn chiếc bóng
Chờ em canh lụn...đèn cạn dầu
Em có về không ... chuyến xe đầu... !!!
Galaxies
13.10.2010
Buồn Không
Buồn không em, anh đã đi rồi
Buồn không em, tình đã chia đôi
Anh theo hương cũ tìm gió mới
Trả lại cho nhau một phận người
Buồn không em, nắng tắt sau đồi
Buồn không em, mây mãi còn trôi
Tình thơ ngày đó dù đã hết
Gắng giữ cho nhau nụ cười tươi
Mai xa rồi, tìm em trong giấc mộng
Tìm trong em nồng thắm thuở ban đầu
Mai xa rồi, em sẽ đi về đâu
Giọt nước mắt cho anh hay ai khác
Buồn không em, hè lỡ đi rồi
Buồn không em, lá bắt đầu rơi
Chiều nay hát khúc sầu ly biệt
Đem chút hương thầm ướm lên môi
LưuLuyen
13.10.2010
ĐÔNG LẠNH
Ta về tựa dưới cội thông
Tuyết rơi trắng xoá lá cành giá băng
Hoa thôi nở giữa mùa Trăng
Khuyết sầu ánh nguyệt lệ Hằng mãi rơi
Tiếng mưa nghèn nghẹn buồn ơi
Ngước nhìn trời thẫm gửi lời về đâu
Sương khuya nhỏ giọt lá sầu
Lòng bùi ngùi lắng kinh cầu xa xa
Sao ơi hãy kết vòng hoa
Cho ta nhờ gió gửi quà người thương
Mưa rơi thổn thức canh trường
Bao mùa Đông lạnh pha sương nỗi niềm
Galaxies
13.10.2010
Lạnh...
Trời buồn, vá víu vần thơ
Cội thông già... đứng bơ vơ, một chiều
Hoa thôi nở giữa mùa yêu
Trăng xưa... lạnh... trót, những điều... dối gian
Sầu dâng, nguyệt lệ... một hàng
Thẫm trời... thảng thốt... đêm sang, vì người
Kinh cầu, vọng đến xa xôi...
Sương khuya nghe... ướt... những lời hứa xưa
Trăng gầy hanh khuyết bao mùa
Đông về, côi lẻ... dưới mưa, một người...
lanh.ktq
CHUYỂN MÙA
Trở giấc ...
Hạ về hoa đỏ bông
Phượng khoe sắc thắm má ai hồng
Bâng khuâng ...
cánh gió lung lay nhớ
Thu đã chưa về ai ngóng Đông !
Xuân ...
bên bếp lửa ấm xuân lòng
Hoa cúc , dã quỳ...lữ khách trông
Còn đấy ...
ngày thơ dầy kí ức
Xuân nay bên ấy ... ai còn mong !
...
Hạ Huyền Thương
15.10.2010
MƠ XUÂN
Bên ngoài ...
cánh cửa vừa đóng im
Lá rớt chiều Đông lặng bên thềm
Em về ...
xích lại gần anh nữa
Để lắng hồn thơ cạn nỗi niềm
Xuân ...
đã về đây...đến mọi miền
Hồng lên sắc nắng trải hương duyên
Em ...
ngồi xích lại thêm chút nữa
Để lắng hồn thơ nghe nỗi niềm
Galaxies
15.10.2010
SẦU DÂNG TIẾNG GIÓ PHÂN KỲ
Chia li...
tình đã phân kỳ
Nửa Vầng Trăng Khuyết
nửa đi không về
Còn ai đâu...
giữ lời thề
Đường về...
chiếc bóng
vệt lê xa mờ
Thu sầu...
chiết lá đề thơ
Gửi về phương ấy
ngày về còn xa
Bao mùa...
lá đổ...
Thu qua
Hạ tàn...Đông lạnh...Xuân xa cõi lòng
Chưa Đông mà trời bão giông
Rừng cây...
trút lá...
mưa ròng rả tuôn
Vẳng nghe...
gió bước qua hiên
Tiêu sầu...ai dạo khúc tiên Trăng thề
Ai ...
hong tóc mỏng bên lề
Cửa nhà bên ấy rèm quê ngóng người
Đàn buồn ...
réo rắc mưa ngâu
Lạnh lòng xa xứ ... ai sầu hơn ai
Xuyên mành ... sương đọng giọt dài !
!
!
!
Galaxies
17.10.2010
NHỚ
Ngồi đây nhớ đến em nhiều
Phượng hồng áo trắng vắng hiu giữa đời
Thu qua đông đến bồi hồi
Mây chùng tuyết lạnh đọng rơi mỗi ngày
Ngồi đây thương đó bóng mây
Sóng trào trăng vỡ sao bay đổi dời
Ngồi đây tiếc những ngày vui
Thịt da mát nụ hôn môi nồng nàng
Em ơi giấc mộng chưa tàn
Sao nghe đau nhói ruột gan bời bời
Gọi người người nhớ xa xôi
Tình sâu đuổi bắt suốt đời thế sao
Nầy em cái thuở ban đầu
Chỉ là dĩ vãng còn đâu ngóng chờ
Còn đây chỉ mấy vần thơ
Viết buồn kỷ niệm bao giờ mới thôi
Thanh Huy
BUỒN
Đông về ... giá buốt vườn thơ
Cung thương trổi khúc thẵn thờ miêm nam
Hanh hao vạt nắng phai vàng
Mùa tàn lá rụng hoang mang nhánh sầu !
Mây chiều gió cuốn về đâu
Bầy chim Ô Thước bắc cầu dở dang
Mưa ngâu từ độ lỡ làng
Hẹn xưa _ ai có _ phụ phàng _ với ai
Sương buồn đọng giọt mi cay
Chiều buông _ thổn thức _ chờ dài _ xa xăm...
Màn đêm chùng xuống lạnh căm...
Galaxies
20.10.2010
Ai mua sầu riêng !
Lòng buồn thơ có vui đâu
Gánh hoài cái gánh u sầu bán rao
Ai mua buồn, tủi không nào !
Bán chi sầu thãm nghẹn ngào ai mua ??
Giữa dòng danh lợi hơn, thua
Ta đi bán đả bao mùa đau thương
Đường trơn lắm nẻo đoạn trường
Chợ chiều tàn chợ chán chường làm sao
Sầu riêng oằn gánh nghẹn ngào
Chất chồng cay đắng ngấm vào tâm,can
Nắng chiều vài sợi chưa tan
Bóng hoàng hôn đã nhẹ nhàng ghé qua
Mái ấm con trẻ chờ cha
Chân mòn, gối mõi xót xa phận mình
Thời gian sao cứ vô tình
Để ta tiếc nuối ngoảnh nhìn phía sau
Qúa khứ một thời thương đau
Một thời tang tóc trắng màu vây quanh
Bánh xe luân hồi quay nhanh
Mười năm xây đắp cổ thành cô đơn
ncgd
Ai...?
Với chị..., em... xót nỗi đau
Lòng buồn, dễ có, vui đâu, bao giờ
Thơ em, lời... đã nhạt mơ...
Mộng còn chi nữa, để... ngơ ngẩn sầu...?
Bán ai, cả nỗi cơ cầu...?
Dòng đời, lạnh lắm, duyên sâu, một người!
Đường trơn, tội! Trái tim côi...
Chợ chiều trôi nổi, miệng... đời thế gian...
Nắng chiều, đốt... cháy tâm can
Chất chồng vai nhỏ, vệt loang cuộc đời
Hoàng hôn, nhẹ, bóng buông lơi
Mình riêng lữ khách, hát lời... bơ vơ...
Thôi! Tim riêng, bớt... mong chờ...
Ấp ôm con trẻ, lời thơ.. đọng buồn...
Thời gian, điểm mái tóc suơng
Cũng đừng tiếc nữa..., dặm đường, trót qua...
Chị về, gọn... gói bôn ba...
Nghe lần mây trắng, mắt nhòa tóc tang
Bánh xe, luân... kiếp người sang
Em, mong xây đắp, mộng vàng, dẫu xưa...
lanh.ktq
CHỜ
Chiều lùa Đông lạnh tuyết mùa
Bâng khuâng ta thắt chỉ đùa vải tim
Áo tình đan vội mũi kim
Thu sầu, Hạ nhớ, Xuân chìm dấu xưa
Lời thơ anh hỏi chị "ai"
Vần buồn lắng đọng mi cay nặng sầu
Bánh thời gian vội về đâu
Cho tình da diết mây nhàu buồn tênh
Người đi...người ở nào quên
Ngày xưa trăn trở vẫn nên câu buồn
Phương xa anh nhìn mưa tuôn
Hỏi về chị vẫn còn buồn chờ không
Mây trôi xa xít trời đông
Có vòng trở lại máu hồng về tìm
Có còn ngày ấy về tìm
Cho lời hẹn cũ về riêng người thề
Tháng ngày chị vẫn bộn bề
Bên đàn con nhỏ gối thề không anh
Anh qua bao đoạn thăng trầm
Vẫn mong xây đắp trăm năm...dẫu là
Chiều nay cánh én là là
Hót vang từng tiếng gợi ta những gì...
Thời gian đi...thời gian ghi
Lá mùa vẫn mãi lỡ thì tiết sang
Bóng ai mờ lối sương tràn!
Rưng rưng Thu rớt lá vàng...lại rơi !
Lại thêm mùa nữa chơi vơi
Rừng xưa vắng bóng người nơi phương nào
Anh về có kịp chuyến tàu
Chị còn đứng ngóng bên rào giậu thưa
Mùa sang anh về kịp chưa
Ngoài trời rưng rức cơn mưa đầu mùa !
!
!
!
Galaxies
( Đọc thơ buồn của 2 chị em Cô và Chú hay quá, cháu cảm xúc nên cảm tác vần thơ góp vui ạ !)
GÓC NHỎ VẦN THƠ TRI KỶ
Góc sân nhỏ ta vẫn thường ngày qua đấy
Nhặt cánh phượng hồng đổ dưới gốc trường mơ
Ta nhặt xong ghép lại thành vần thơ
Và cánh gió lửng lơ thả rơi khung trời mộng
Ánh vầng dương rọi soi hồng bóng
Góc sân mơ trong nắng ấm hanh vàng
Ta cùng nhau bên cạnh tiết mùa sang
Xuân, Hạ, Thu, Đông mơ màng trong mộng mị
Vần thơ ơi hãy đến người tri kỷ
Động viên người hay an ủi lúc buồn vui
Để cho đời TA - NGƯỜI cảm thấy đẹp tươi
Tình yêu thắm là tình yêu nhân loại
Vần thơ ơi hãy nhẹ êm tiếng gọi
Nối vòng tay đi khắp lối đường dài
Kiếp phù sinh sống có bao ngày
Hãy vui nhé vần thơ ơi tri kỷ
Galaxies
HẠ BUỒN
Hạ đi vắng gợi nỗi buồn dai
Lắng đọng trang thơ tiếng thở dài
Tình mới quen tình đà ái ngại
Mộng vừa chớm mộng đã tàn phai
Nắng hồng chợt tắt duyên đau mãi
Áo trắng thôi bay dạ nhớ hoài
Kẻ ở đầu sông người cuối bãi
Muốn tìm tri kỷ biết tìm ai!
Thanh Huy
HẠ CHIỀU
Chiều qua phố cũ nhớ trang đài
Gót nhỏ lối về me lá bay
Gió rít từng cơn kêu nỗi nhớ
Mây sầu lãng đãng giọt sương mai
* * *
Ước xưa trăn trở màu lăng tím
Trường cũ phượng hồng du mộng dài
Áo trắng thư sinh chiều gió lộng
Theo về lối nhỏ hạt mưa bay !
POEM
23.10.2010
TA ĐÃ HỨA
Ta hứa...
giữ ngôi nhà trên triền dốc
Núi cheo leo hay vùng Bắc Cực lạnh băng
Ta đã hứa...
dù tháng ngày qua có nghiệt ngã thăng trằm
Vẫn giữ vẹn trăm năm lời vàng đá
Ta hứa...
Sẽ giữ gìn y nguyên...mọi điều vô giá
Vần thơ mơ sau chiếc bóng chập chờn
Ta đã hứa...
Sẽ vội vã về lúc hoàng hôn
Trời lặn khuất...bước cô đơn ta dò dẵm
Cố trở lại trước căn thềm trống vắng
Cổng khoá ngoài Người vẫn chưa về lại...
bước đường may...
Ta cúi đầu...
khấn nguyện trên Đức Ngài
Ban phước đến vạn kiếp đời đau khổ
Trong số ấy có Người...thân sao cơ nhỡ
Lữ hành mang tuyết trắng mộng hồ tang
Kiếp đơn côi...lẻ bóng bước trên đàng
Nơi cõi tạm thế gian...hay hào quang Phật ngự
Ta về rồi...
ta lại ra đi...
trong cơn mưa ầm ĩ
Giọi sương buồn cứ đuổi bước... từ li !!!
Ta đã hứa...
lời khắc ghi...
tiềm thức...
!
!
!
Galaxies
25.10.2010
DƯ ẢNH
Sầu vương đàn đệm khúc ngân nga
Tiềm thức tim thương lại vỡ oà
Rưng rức mưa Ngâu sầu lả chả
Mong người phương ấy mãi còn xa
Hẹn mùa Đông ấy về quê nhà
Tìm lại trường thơ vui hát ca
Áo trắng tung bay chiều gió lộng
Theo tròn hạt nhớ bụi mưa sa
Ai đứng chờ ai trước cổng trường
Mắt tìm dáng nhỏ nét thân thương
Xuân về chim sáo reo đầu ngỏ
Đây còn ánh mắt thời yêu thương
Thế rồi Hạ đến Thu vừa qua
Kí ức ngày thơ chưa xoá nhoà
Mà bóng người xưa sao chẳng thấy
Chỉ còn dư ảnh lá vàng bay
galaxies
25.10.2010
Thất Vọng
Ai đứng chờ ai trước cổng trường
Chiều vàng sơ xác ánh tà dương
Chẳng còn ai nữa trên sân cỏ
Trở bước về trong nỗi nhớ thương
Tìm về quê cũ vắng bao năm
Cảnh cũ còn người vẫn biệt tăm
Hẹn ước rồi tàn theo xác lá
Một người buồn đứng mắt xa xăm
Lòng định dừng chân giũ bụi đường
Trở về trong mái ấm thân thương
Bàng hoàng, người đã rời nơi ấy
Để ước vọng theo lối vô thường
Ai thả lời thề theo gió bay
Lòng người như chiếc lá thu phai
Chiều lên bỗng thấy hồn hoang lạnh
Ngại bước chân ai bóng đổ dài
LưuLuyen
25.10.2010
Chú khỏe lại chút rồi, cám ơn cháu hâm ấm trang thơ của chú.
VẪN MÃI LÀ TÌNH THƠ
Bên hiên gió thoảng nhẹ đưa
Sợi mưa trắng giọt đủ vừa ướt mi
Mấy mùa Hạ biệt chia li
Phượng hồng dõi bóng người đi chưa về
Cổng trường phong kín lời thề
Màu hoa huyết phượng lê thê rơi sầu
Hạ nay tìm kiếm em đâu
Cánh buồn rơi khắp sân sầu lối xưa
Gió ơi gửi nhớ về chưa !
Thăm người bên ấy mấy mùa chờ mong
Có còn giữ thắm phượng hồng
Để ta về ép bướm lòng kết thơ
Để cùng lưu bút vần mơ
Giấc nồng trở lại bến bờ tương giao
Phượng hồng vẫn thắm sắc màu
Tình thơ vẫn mãi dạt dào yêu thương...
Galaxies
27.10.2010
Cạn Chén
Chén nữa bên nhau, cạn chén thôi
Phút giây xa cách đến đây rồi
Chia men thấm nỗi xa xăm tới
Sớt rượu hòa tình lặng lẽ trôi
Một thuở chen đời nương thỏa mộng
Bao ngày sát cánh ngút tung trời
Canh tàn giục giã giờ quay gót
Bước vội lòng mang nửa mảnh đời
Hữu Hạnh
CẠN CHÉN TÂM TÌNH
Đêm nay đêm cuối gặp mà thôi
Đón chuyến bay mai cách biệt rồi
Chén tạc chén thù xin nhấm cạn
Tình sâu nghĩa đậm lẽ nào trôi
Thế gian dâu bể không hờn đất
Cuộc sống gian nan chẳng trách trời
Tay bắt mắt nhìn lòng bịn rịn
Ghi tâm khắc cốt bạn trong đời
Thanh Huy
CẠN CHÉN TỪ LI
Nâng ly cùng cạn chén này thôi
Sắp sửa chuyến bay cất cánh rồi
Mắt ứa ly tràn men rượu thắm
Nhìn dòng rượu cạn lòng chưa trôi
Vẫn là mãi mãi không phai nhạt
Vẫn khắc ghi tâm chưa cạn lời
Thôi nhé chào người thương ở lại
Hẹn về một sớm Thu bên đời
GALAXIES
29.10.2010
PAGE 5
GIÁ BUỐT ĐÔNG VỀ
Em không về... mưa nghiêng triền dốc...nhớ
Em không về....Đông buốt giá....tái tê
Em không về...mưa buồn trắng cơn mê
Em không về để vần thơ ai nối
Gió Đông sang trùng dương ai hờn dỗi
Sóng rì gầm nghiêng lối cánh buồm phăng
Đông vừa về...em có về lại chăng
Hay còn mãi để trăng rằm dang dở
Đông đã về...em có nghe tiếng thở
Cành hoa mơ đong ướct giọt chờ mong
Đông sang rồi... ai dắp ấm đôi lòng
Em có nhớ quê hương trông...lữ thứ
Lời anh nhắn lá mùa đông em giữ
Hẹn ngày về cánh gió nói còn xa
Ngày ấy cho em hương ngát vườn hoa
Đông này nữa tình xa... vẫn còn xa mãi
Mùa Đông này anh hỏi em có về lại
Em chỉ nhìn từng mảng áng mây bay
Đông có chờ em... bước nhỏ đường may
Hay đong lối... chắn hoài... mưa băng tuyết
Lá thư xưa băng vùi nơi đáy huyệt
Lịm hồn thơ... trăn trở ngỏ Đông về
Lịm hồn mơ ... ai hẹn một trời quê
Hương hoa lạc lữ hành ... buồn sa mạc
Galaxies
---------
mưa mùa đông
là cơn mưa của chúng mình thuở ấy
em che nghiêng tuổi mười sáu _ nhớ nhiều
đông giá buốt thổi bao cơn gió lạnh
ta trao nhau hết những yêu thương
là lành lạnh ấm vòng tay kỉ niệm
nhớ không em hay quên hết mất rồi
trong giấc mơ có bao gương mặt lạ
lời yêu x**ưa biết có xa xôi
có khi nào bước chân em về lại
hoàng hôn xưa cùng lối cũ vẫn chờ
đông ở lại với bụi mưa vương vãi
vè làm gì ... hỡi những ước mơ ....?
Lãng _ Khách
LẠNH GIÁ GIẤC MƠ
Thu chưa qua mà sao Đông mãi chờ
Để vần thơ chạnh lạnh cả giấc mơ
Mưa rơi tí tách ngoài hiên nhịp gõ
Đọng mãi tim sầu dạ buồn tái tê
Ngày ấy xa nhau... ai hẹn ngày về
Ai còn lưu bút...nhớ dáng hương quê
Xa nhau đôi ngả...phương trời ai nhớ
Mưa nhoà mi mắt ... lệ giọt u hoài
Ai có về đâu...Ai có đợi đâu
Trăng xưa nay khuất tận đáy sông sầu
Đò ngang lỡ chuyến...người không về bến
Cho Em ngày ấy Tình Xa...lảng quên
Thôi nhé từ nay tách biệt lối sầu
Người về biển nhớ... kẻ ở thương đau
Xa nhau vẫn mãi xa nhau mãi mãi
Một chút bâng quơ giấc mộng bao ngày
Galaxies
30.10.2010
mùa đông nhớ I
câu hát xưa vẫn còn trong kí ức
mùa đông xưa dường như đã đến rồi
nụ hôn xưa còn ấm ở trên môi
mà giờ này anh đã quá xa xôi
em ở lại có còn trái tim cũ
hay vầng trăng .. một nửa đơn côi
anh nơi này .. phương trời ..
......................................xa lạ
vẫn nhớ em _ nhớ tình cũ ... đã xa
chuyện tình ta và những tháng ngày qua
có bao giờ trái tim em chợt nhớ
những tháng ngày hạnh phúc đã xa xôi
đã trôi nhanh_ đã phai tàn... cùng năm tháng
................................................
anh vẫn giữ trái tim cũ ngày xưa
vẫn nghe thấy tiếng thì thầm nho nhỏ
Lãng_khách
mùa đông nhớ III
em không về lại mùa đông nữa
đường cũ _ lá rơi _ cũng rất buồn
kỉ niệm ấy đã chìm vào quên lãng
để cơn gió nào mãi lang thang
cho anh viết tiếp " mùa đông nhớ "
gom cả về đây những ước thề
đứng lặng mình trước đông buốt giá
cơn gió dỗi hơn khóc tỉ tê
đông còn về muộn huống gì em
phố cũ buồn hiu lại lên đèn
hoa sữa cũng sầu nên chẳng nở
yêu thương nào sao vẫn thân quen
em phương trời ấy .... nhớ bao nhiêu ?
đông ở nơi này vẫn cô liêu
dòng sông trở lại , em không lại
chỉ tiếc ngày xưa yêu quá nhiều
Lãng _ Khách
MÙA ĐÔNG NHỚ II ( GIỮA HAI MÙA ĐÔNG)
Ta đứng giữ hai mùa Đông buốt giá
Mùa Đông thứ nhất...
Cánh chim mỏi...vẫn biệt ngàn xa
Mùa Đông thứ ba...
ta chưa kịp...trở về lại quê nhà...
Pháo đỏ hồng ngỏ nhà ai đang trải hoa !
Bao người vây quanh chia vui...
Chỉ một người _ đứng lặng...
thầm đưa tiễn _ mắt lệ chan hoà...
ngậm ngùi !
Chiều Đông hôm nay _ Gió cứ rít vang...
từng hồi...
vui hay là buồn tiếc nuối ?
Từng giọt mưa rơi nặng trĩu lên lá rừng trút nước suối
Màu trong veo _ ngày ấy quá thơ ngây
Cánh phượng hồng còn đỏ thắm Hạ bay bay
Mà Đông vội sương cay bờ mắt biếc !
Lật trang lưu bút...
cánh phượng hồng vẫn màu đỏ huyết
Thắm tim non đôi mảnh kề đôi
Vần thơ còn màu mực tím chưa phai phôi
Mà gió nỡ mang mùa Đông đến vội ...
Mùa Đông thứ nhất (I) hẹn ngày về _đôi mắt tìm nhau vời vợi
Mùa Đông thứ ba (III) ta thật sự đã xa nhau rồi !
Mồ hoang ai đành chôn lấp đôi cánh bướm_phượng rơi
Để sân vắng bóng người về thăm một dạo !!!
Và cứ thế mùa Đông nay... Đông nào có còn vần vũ bão ?
Gió rít từng hồi _ Tàn Đông tuồn áo não...khóc Tình Xa !
Tiết trời sang...mùa Đông lại trở về...
Và tiếng mưa rơi vẫn rả rít ... vỡ oà...
lan xa ...
Galaxies
31.10.2010
HẸN
Cho người hẹn lại kiếp sau
Vòng tay , môi ấm thiếu nhau kiếp này
Đôi ta như bị trời đày
Duyên tình trắc trở như ngày và đêm
Cho người hẹn lại kiếp sau
Rượu nồng pháo đỏ ta trao tình đầu
Đôi ta sống mãi không sầu
Cùng chung bến đỗ , qua cầu có đôi
Hẹn nhau một kiếp xa xôi
Kiếp này thôi đã nổi trôi còn gì
Gặp nhau hãy có quên đi
Ta-người hai ngã đôi mi não nùng
Trái tim chung một nhịp cùng
Ta-người hẹn lại trùng phùng kiếp sau...
tranmai.ngan
HẸN KIẾP LAI SINH ?
Giờ quên ngày tháng chờ nhau
Hẹn mai ta lại kiếp sau trùng phùng
Giờ quên ngày tháng nhớ nhung
Kiếp sau ta hẹn chung cùng bên nhau
Giờ thôi quên hết thương đau
Kiếp lai sinh hẹn có nhau bạc đầu
Dòng sông xiết chảy về đâu
Lục bình trôi nổi giang đầu bến mơ
Lục bình trôi mãi lửng lờ
Vô bờ không hướng nơi chờ phương nao
Lục bình theo dòng trôi mau
Không bờ không bến lao đao lục bình
Kiếp này hẹn kiếp lai sinh
Phù sinh có phải vẫn tinh kiếp phù
Bâng khuâng nhìn áng mây mù
Cứ trôi vô định thiên thu vẫn hoài
Kiếp này... hẹn lại kiếp mai
Hai người nối lại duyên dài ba sinh
Đôi tim vẹn vẻ chung tình
Kiếp sau người lại gặp mình chờ nhau ...?
Galaxies
31.10.2010
TRAO LẠI TÌNH THƠ
Ta về lại chốn nào trăm năm
Rưng rưng nắn phím lạc cung trầm
Mưa rơi tí tách lòng thêm lạnh
Đông sầu tuyết phủ trắng đường băng
Ta có chờ ai ... ai có chờ
Thuyền xa biển biếc mờ sương mờ
Bể bờ xa thẵm còn xa lắm
Buồm trắng tang sầu giấc mộng giăng
Chiều nay gió chướng về đồi mơ
Xứ lạnh bây chừ sương có mờ
Trong đám rông rêu tường kín cổ
Một xe thổ mộ chở vần thơ
Kia dốc sương mù tìm cội thông
Vi vút gió mưa hay bão lòng
Khói trắng sương chiều hương khói lộng
Thắp lên hai mộ lệ lưng tròng
Chỉ là đọc truyện tình người xưa
Vậy mà nước mắt cứ trào mưa
Trời buồn sao đổ dòng lệ nhớ
Để lòng thổn thức Đông mấy mùa
Ta bên đây một chút vui, buồn
Một chút hờ hững, chút vấn vương
Một chút lắng trầm, chút trổi dậy
Bâng khuâng ... thờ thẫn ... thoáng tà dương
Ai gửi cho ta điệp khúc buồn
Đàn kêu tiếng khóc nhớ Tiêu Tương
Thuyền ta xa bến xa xa mãi
Để lại yêu thương ai trọn đường
Ta giũ chinh y chiến trận tàn
Đem cho giấc mộng lòng người mang
Cho tình tâm hợp trăm năm vẹn
Ta vui tiến bước đường quang sang
Gửi về trời mộng người quê hương
Tròn ước mơ xưa mộng luyến thương
Chúc tình đẹp mãi đến ngàn kiếp
Để lòng thanh thản ta lên đường
Galaxies
Ta chỉ là ta của tuổi thơ
Của ngày tuổi nhỏ còn nhiều mơ
Trường đời chưa hiểu ... đang trường học
Nên gắng trau dồi ... xán lạn chờ
Thôi chào tạm biệt tình ... Tình Thơ
Galaxies
01.11.2010
TIỄN BƯỚC EM ĐI
Vần thơ tím vần thơ mực tím
Tím lòng sầu câu chữ còn vương
Tiễn bước em đi mấy dặm đường
Mưa có rớt mi cay nặng giọt
Em thơ ngây ngày mơ đến lớp
Tan trường về ai bước theo sau
Lá me sầu nghiêng cánh lao chao
Em thánh thiện ... thương màu áo trắng
Rồi năm ấy ve sầu buồn phượng vỹ
Cánh bằng lăng tím lệ buổi chia ly
Anh so dây em trổi khúc phân kỳ
Bài hát ... dỡ dang ... vì giờ đi đã đến
Bao năm vẳng Hạ vang đàn ve lắng
Nhạc chia buồn ... phượng nhớ , bằng lăng thương
Mừng gặp nhau vần thơ lưu bút mái trường
Nay em lại thêm lần lên đường xa xa nữa
Vần thơ em về mùa Đông Đất Hứa
Em đi rồi ai đan áo tình thơ
Em đi rồi trống vắng buồn trang mơ
Ai lau bụi cổng nhà ... chờ chú về khỏi bệnh
Nhưng cũng đành vì em đi tìm vùng đất vịnh
Du khảo nhiều kiến thức cho học trình
Sớm thành công về lại vườn thơ xinh
Có thi hữu chờ vần thơ tình nghĩa đẹp
yen_99888
THUYỀN TRĂNG
Thuyền giùm chở mảnh Trăng côi
Đêm thanh nước biếc xa xôi buồm về
Thuyền Trăng chở mảnh hương quê
Bên bờ thương nhớ dáng thề tóc buông
Dạt dào sóng nước nhẹ vương
Thuyền Trăng chở giúp yêu thương về nguồn
lathuphai
.........................
Lathuphai à! Mình đọc bài thơ của bạn
thấy đẹp quá nên hoà chút nhé!
THUYỀN MÂY
Mây trôi ngại sóng - Mây luồn
Thuyền đi Trăng vỡ - Nỗi buồn long lanh.
Cánh buồm gom ngọn gió lành
Sợi giây căng giữa mong manh đợi chờ.
Vườn sao nhấp nháy mộng mơ
Thuyền Mây chở hết hững hờ theo Trăng...
trân nhu chuyên
TRĂNG SAO TUYỆT MÀU
Trăng thanh vàng ánh long xanh
Đáy hồ mặc thuỷ trong xanh mạn thuyền
Dải Ngân nở nụ cười hiền
Ngàn sao lấp lánh mọi miền vui sang
Bóng Trăng tròn vọng Nguyệt ban
Thiên nhiên cảnh đẹp mơ màng dáng Thu
Galaxies
09.11.2010
THUYỀN TÌNH
Ai hiện ra từ màn sương
Mang theo bóng dáng Trăng vương cuối trời.
Huyền ảo, lộng lẫy, chơi vơi
Lời ca sóng sánh vọng lời nước non.
Nhạc lòng tơ trúc véo von
Bến quê hương chở sắt son đượm tình...
Trần Như Chuyên (Thanh Tùng)
10.11.2010
@ Cháu hoà thơ với bác ạ !
THUYỀN NGÂN
Thanh thanh trời nước màu xanh
Thuyền Trăng chung chở cung Hằng về thương
Quê hương tình nghĩa vấn vương
Bước chân nhẹ gót về đường tương thân
Đêm Rằm Trăng tỏ rạng dần
Quanh đầy sao sáng Thuyền Ngân dạt dào
Galaxies
10.11.2010
THUYỀN TRĂNG VỀ BẾN YÊU THƯƠNG
Thanh thanh giọng hát ngọt ngào
Thuyền Trăng chở mãi tình nhau đến gần
Vần thơ khe khẽ lâng lâng
Xao xao nhẹ sóng vỗ dần bờ mơ
Thuyền Trăng chở mộng tình thơ
Về thăm khắp cả bến bờ Quê Hương
Việt Nam ơi hỡi nhớ thương !
Hạ Lê Thương
10.11.2010
XA CÁCH
Thăm nhà trong khoảng trời đêm
Vắng nhau chợt thấy tình thêm đậm đà
Trước mắt ta là bao la
Sao trái tim chẳng bước qua tấm mành?
Em tôi nhỏ bé, mong manh
Mới nhen nhóm gió - Hoá thành bão giông
Mảnh mai tựa cánh hoa hồng
Xôn xao, lắng đọng giữa mông mênh đời.
Gìơ đang như giữa biển khơi
Thiếu em mặt đất, bầu trời trống chênh
Bước cao, bước thấp bồng bềnh
Đang phẳng lặng chợt gập ghềnh, lô nhô.
Xung quanh mây núi xô bồ
Trong ta thoáng hiện lòng hồ bình yên
Mát trong, xanh ngắt, dịu hiền
Gío ngàn năm vẫn triền miên ru hoài.
Sinh ra từ buổi sơ khai
Sáng tinh khôi giữa rộnh dài tháng năm
Trở về từ cõi xa xăm
Gĩư vẹn nguyên ánh trăng rằm năm xưa.
Vài tia nắng sớm lưa thưa
Bình minh thức dậy vẫn chưa vơi buồn...
TNC
@ Cháu vào thơ với bác nhé ! Có lẽ cháu nhỏ tuổi hơn con trai bác đấy ! Xin phép được xưng hô bác - cháu ạ !
THƠ EM THƠ
Gió lay chiếc bóng sau mành
Em tôi dáng nhỏ mong manh học bài
Năm dài tháng rộng hăng say
Công danh thành đạt Nội Ngoại vui cùng
Mẹ cha thường bảo "Con cưng"
Ngoan học , chăm chỉ đừng dừng việc đâu
Bé ngoan học tập làm đầu
Sau đầy kiến thức ngỏ hầu làm nên
Việt Nam ta mãi lưu tên
Đi thi điểm đậu vang rền năm châu
Chiều nay nhớ quá vần câu
Thơ em xa gửi bên lầu Nguyệt mơ
Vần thơ để đợi ... ai chờ...
Glaxies
10.11.2010
@ Bác TNC ơi ! Thơ bác rất hay, còn rất nhiều bài cháu chưa kịp hoạ ạ ! Hi hi hi... Cháu lại bận việc nữa rồi ! Hic...
Kính bác vạn an ạ ! Hi hi hi...
THƠ VỚI THƠ
Vần thơ bắc nối nhịp cầu
Thắm tình bè bạn, đượm màu nghĩa nhân.
Hỡi người xin hãy dừng chân
Quán nhỏ chờ khách xa gần ghé qua.
Hồn thơ đâu kể trẻ già
Chén trà, ly rượu đậm đà phút giây.
Bạn buồn ta cũng buồn lây
Bạn say ta sẽ ngất ngây nối lời!
Trần Như Chuyên
10.11.2010
VU VƠ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ
Chỉ là ảo ảnh chỉ là mơ
Chỉ là vớ vẩn đôi vần nhớ
Trời trăng mây nước lững thững lờ
Ta cũng cùng thơ tập tành mơ
Vài câu vần ý giả vờ chờ
Trăng lên gát núi ... gương biển bạc
Thi thoảng mong lung lạc bóng mờ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ
Hồn vờ rung động cánh nhạn chờ
Thu qua, Hạ tới, Đông, Xuân đến
Mùa nào vần ấy trải tình mơ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ ...
Đừng ai chờ đợi ta lên bờ
Thuyền tình ảo tưởng xa xôi quá
Vì ta là ta thơ là thơ.
GALAXIES
10.11.2010
@ Bọn nhóc chúng em là thế đấy:
Tôi từ số 0 đến
Tôi từ số 0 đi
Số 0 không tình ái
Số 0 không tình si
@_@. Galas nói đúng lắm. Thơ
chỉ là cõi mơ, vu vơ, thẩn thẩn. Để sáng mai ta lại quay về đời thường
lo sự nghiệp, cuộc sống. Đêm về làm thơ để xóa cái ưu phiền, tìm nụ
cười trong vần thơ.
NGU NGƠ
Thơ mãi là thơ, chỉ là thơ
Để thuyền ta đó chẳng vào bờ
Ngày ngày xách cặp tìm tri thức
Đêm đến làm thơ để hóa khờ
Thơ mãi là thơ, chỉ là thơ
Đừng ai mộng tưởng thiên đường mơ
Đắm chìm hạnh phúc trong hư ảo
Thức dậy đi, ôi những kẻ khờ
tramaha
11.11.2010
@_@. Vài câu con Cóc họa cho vui vậy.
TA VÔ TÌNH
Ta bước ra cùng vần thơ xa mãi
Đường vẫn dài ta cứ mãi miệt mài đi
Quên lối Thu qua và chẳng cần nhớ những gì
Lời hò hẹn thơ đi không trở lại
Thơ chỉ là thơ thôi mãi
Ta là Ta cần gì phải ái ngại trở trăn
Ta làTa thơ là thơ thì ai chớ nhầm lầm
Tình vô nghĩa trong thơ là vớ vởn
Tim trong ta vẫn màu hồng đỏ thắm
Thắm quê Hương Nam Việt đồng bào
Tình yêu chung tình mãi vẫn thanh tao
Ta không thể chỉ vì màu Thu xao lảng
Đường tương lai học hành trong ta xán lạn
Ta không thể dừng mà phải mãi tiến lên
Thơ và Ta không đồng bộ nên cứ chênh vênh
Đôi đũa lệch hai bênh không được đẹp
Cũng như đôi dép không giống nên không thể ghép
Mang vào ... người sẽ thấy khác nhau ngay
Nhưng hoà thơ lòng ta vì thơ mãi
An ủi người cho đấy lời động viên
Có thế thôi chứ chẳng phài cái gì riêng
Tình cảm nhỉ ... ha ha ha ... một trời phiền ! Ta không thể
Nảy giờ, Ta vài dòng kể lễ
Cho Thơ nghe Thơ hiểu thơ chỉ là Thơ
Ta là người thật nên không thể nào mơ
Thơ thì mới có mơ có mộng
Vài vần thơ ta trải lòng vẩn vơ Trời Trăng Gió lộng
Xong câu rồi Ta trở lại cuộc sống đời thường
Và trong ta không hề biết Tình gì nên chẳng vấn vương
Như vậy đấy! Ta vô tình _ Thơ hiểu rồi thì đừng trách.
Hic
Galaxies
13.11.2010
@ Hi hi hi ... Em cảm ơn Anh Mạnh Hà ạ ! Kính anh lời chúc vui và luôn thành công nha ! Thơ anh rất hay ! Sâu sắc ý từ !
@_@ Đi làm về hoa cả mắt. Nè lấy bài con cóc làm cách đây 1 tuần thì phải làm chủ đề họa theo nha.
Đao kiếm vô tình người hữu tình
Anh hùng mạt lộ hóa cùng đinh
Thế nhân ai oán tìm danh hão
Ai hiểu lòng ta dậy sóng kình
tramaha
Đao kiếm uy linh đao kiếm tình
Nữ lưu khí phách cũng cung kình
Diệt tan lũ ác đang giày xéo
Mảnh đất sơn lâm ngự oai hình (hùm)
@ He he he... Em vui thơ cùng chị Trảm À Há ạ !
Galaxies
Ta vào trêu tí hỡi người thương
Hi hi hi
Thiên Hà soi sáng khắp nẻo đường
Có soi cho chút tình ta nhỉ
Hay là tình ý chẳng hỉ ... hi
JENIFER
Kiếm khách xông pha chốn đoạn trường
Bỏ quên duyên nợ, lệ sầu vương
Mới hay danh tiếng đều hư ảo
Cô độc hồn ai, có tỏ tường?
tramaha
Em đã về đây chào quý nương ( ý lộn - chào quân vương)
Trở gót cùng nhau ra chiến trường ( lại lộn nữa - hí trường)
Tâm hợp ý đầu ta nối tiếp
Cất bút đề thơ luận áng chương
Galaxies
14.11.2010
He he he...
( Em vài vần với 2 người thương vui nhé !)
Galas ( đá bóng nè )
NHÂN ẢNH ĐÀN TRĂNG
Cứ phảng phất nơi đây hương trầm ấy
Gió thoảng bay vẫn níu kéo chân ngày
Dây đàn chùn phím lạc lá vờn bay
Cho bối rối trúc buồn rung nhịp thở
Cành lả ngọn sầu đông lạnh giá
Bến giang đầu nước chảy vẫn màu xanh
Nguồn yêu thương vẫn cứ mãi trong lành
Dù hoá kiếp vẫn bên gành chung lối
Vẳng đàn xưa dưới trăng về buổi tối
Khúc nhạc trầm mở lối mộng trời mơ
Gió vi vu dìu dặt tiếng cung tơ
Vần thơ đến bến bờ vào dĩ vãng
Dáng Trăng tròn bên mây về lảng vảng
Tiếng tiêu nào gọi bạn chốn xa xăm
Đêm Đông tàn mà cung đàn vẫn bổng trầm
Bóng trúc vẫn lả cành như vẫy gọi
Từ dạo ấy xa rồi xa tiếng nói
Mùa Thu bay lá rụng khắp đường hoang
Chốn nhân gian hay kiếp sống thiên sang
Trăng _nhân ảnh vẫn về đàn hợp phối
Tàu đi rồi vượt trùng dương vạn lối
Bến bờ xa xa mãi mãi ngàn xa
Bao mùa Thu, Hạ, Đông cứ chồm qua
Xuân nay đến bóng trăng ngà có tròn nhớ ?
!!!
Cung đàn thương vẫn ngồi bên trăn trở...
Bóng trúc vờn nỗi nhớ nhịp thời gian !
JENIFER
ĐÀN DƯỚI TRĂNG
Tiếng đàn khuya
lảnh lót giọng âm vang
Cho Đông thức
Trăng trễ tràn lối hẹn
Xuân nay hồng
hoa lòng về bẽn lẽn
Màu mơ tình
giấc mộng có về mang
Đàn du dương
cung phím nhẹ lướt sang
Sao rủ đến
nghé bên đàn trộm ngắm
Đôi tay ngà
vuốt cung tơ trầm lắng
Tím sim y
Mặc Niệm Khúc tự tình
Vút lên cao
rồi nhẹ nốt thăng trầm
Đàn cứ mãi
nhặt khoan dìu vào mộng
Gió theo mây
nhẹ lay vùng trời rộng
Gọi nhau về
cho Đông lạnh bớt giá băng
Đàn dưới Trăng ...
đã mấy mùa Trăng !
Mà nhân ảnh ...
vẫn lặng thầm cung phím !
Galaxies
14.11.2010
PAGE 6
Thành phố đêm !
Thành phố nhỏ....giữa màn đêm lạnh lẽo
Bên lưng đồi ta liếc nhìn trăng treo
Bắt chiếc lá gió thu thổi đưa vào
Dưới ánh đèn trong màn sương mờ ảo
Cây run mình...mong mặc thêm chiếc áo
Giữa dòng người đang hối hả xôn xao
Khoảng thinh không chen chúc những ồn ào
Ta lặng câm thu mình trên ghế đá
Mắt mơ màng....về cuối trời xa lạ
Hỏi nơi ấy lấp lánh muôn vì sao
Đang in bóng dưới dòng sông ngân nào
Hãy cho ta biết đường vào nơi ấy
Để cho ta....thỏa một chút tâm quậy
Tắm thân mình giữa dòng nước trong xanh
Dạo thiên hà trong những phút yên lành
Bay nhẹ nhàng cùng những ngôi sao chổi
Dẫu lần đầu....tuy có nhiều bối rối
Sẽ nâng niu dù chỉ một phút thôi
Để cả đời in dấu chữ bồi hồi
Và trở về....thành phố đêm thực tại
tramaha
GÓC NHỎ MƠ
Góc nhỏ mơ...
vần thơ bỡ ngỡ
Xếp lá chờ ngỏ mộng bơ vơ
Lặng lờ...
lối gió hững hờ
Mây trôi lơ đãng biển bờ chốn nao
Cánh diều...
chao đão tìm nhau
Bâng khuâng chiếc lá rơi mau nẻo sầu
Lơ thơ...
én liệng kêu đau
Thương ai trời lắng mây màu tím loang
Chiều nay...
góc nhỏ lạnh hoang
Bàng hoàng chiếc lá ngỡ ngàng Tiếng Thu
Có người...
dõi bóng sương mù
Trông xa hoài vọng dáng Thu năm nào
Mưa rơi...
tí tách xạc xào
Lá sầu thắm lệ nghẹn ngào nhớ thương
Liễu...
rung rẩy _ nép bên đường
Góc mơ nhỏ _ nhắn lời _ tương phùng _về
Galaxies
17.11.2010
( Em họa thơ cùng anh cả tramaha nhé ? hi hi hì )
BẺ KHÓA
Trách
Trách làn mây trắng lững lờ trôi
Chẳng để cho ta gửi mấy lời
Trách cơn gió thoảng không xuôi hướng
Để những yêu thương không đến nơi
Trách nắng không vàng trên lối cũ
Để hàng liễu rũ bóng chơi vơi
Trách nguồn suối chảy không chờ đợi
Để mảnh tình xưa vẫn xa vời
Trách nước xuôi dòng tới đại dương
Để thuyền ta lạc bến muôn phương
Trách đồi núi chắn đường ta bước
Để giấc mộng theo ngõ bất tường
Trách lúc biệt ly chẳng nắm tay
Để ta say, lạnh suốt đêm ngày
Trách tình mớj chớm còn xa xách
Để cõi sầu dâng ngập chốn này
Tinhkhngbiengoi
KHOÁ CHẶT
Mỗi chiều mưa đổ hạt rây
Chuông chùa vẳng tiếng tầng mây tím sầu
Buồn lên ngọn cỏ dầu dầu
Sương sa điểm chắn rừng sâu ngỏ vào
Nai ngơ ngác mắt phương nao
Mõ khua đều nhịp kinh xao xuyến lòng
Cổng chùa khép lại chiều đông
Câu A Di Đà khoá lòng từ lâu
Trăng lên đỉnh núi ngàn dâu
Còn tìm chi nữa tình sầu thiên thu
Sáo dìu vằn vặc vi vu
Cửa thiền khoá chặt cõi tu tịnh thần
Lắng nghe suối nước trong ngần
Lòng trần theo suối ra dần biển khơi
Em đi bỏ lại cuộc chơi
Mong anh ngày tháng với đời luôn vui
Mình em giữ mối ngậm ngùi
Mồ hoang chôn chặt tình vùi giá băng
Rồi ngày mai về vĩnh hằng
Có còn đâu hỡi Nửa Trăng ai tìm
Cổng chùa đóng kín im lìm
Về đi anh nhé _ Em thiền tịnh tâm
Chuông chùa vọng tiếng xa xăm
Vì anh lỗi hẹn _ tình căm huyệt mồ
Cánh Lan chôn cạnh bướm khô
Hết rồi một thuở tình chờ về nhau
Sương khuya rơi hay lệ ai trào
Mà sao vọng mãi tiếng nao nao buồn
Ngoài trời tí tách mưa tuôn
Trong lòng giọt thảm về nguồn biển mơ
Còn gì đâu nữa mà chờ
Anh về _ Em khép cổng thơ lịm tình
Galaxies
( Theo ý thơ của "ANH" Hi hi hi ...nên "EM" cũng nhập vai luôn đấy anh ơi ! Hic... Buồn theo thơ...)
Hết Rồi
Hôm nay ta lại về đây
Lá vàng úa đổ rơi đầy sân ai
Năm dài tháng giãn miệt mài
Ngỡ về sẽ nối lại giây tương phùng
Giữa chiều mưa bụi mịt mùng
Không còn ngưới ấy bước chung lối về
Người đi quên vội lời thề
Để bao lá rụng trên lề yêu thương
Chuông chùa đổ lúc trăng buông
Chuông lòng vang dội cõi buồn riêng mang
Đã gần ngưỡng cửa địa đàng
Sao người lỡ bỏ đi ngàn cuộc vui
Là thôi vì thế đành thôi
Cổng chùa đã khép, đôi môi biếng cười
Vẳng nghe kinh niệm xa xôi
Lồng tiếng nức nở gọi đời mưa ngâu
Người về khoác áo sòng nâu
Ta đi khoác lại áo màu phong sương
Cành lan rũ cánh bên đường
Bướm xưa gục ngã hồn vương sân chùa
Rồi mai giữa những cơn mưa
Một linh hồn lỗi gió đưa về ngàn
Tinhkhngbiengioi
CHIỀU XA VẮNG
Chiều nay cánh gió trở trăn
Người đi xa mãi băn khoăn làm gì
Chuông chùa vọng tiếng canh thì
Mõ khua vọng tiếng sầu đi không về
Tương phùng ai lỡ hẹn thề
Cho ngàn năm lẻ đường về đơn côi
Chiều nay nhìn lá phai phôi
Lạnh lòng mưa rớt lệ rơi lối sầu
Nấm mồ ngọn cỏ xanh màu
Cành lan chôn cạnh bướm sầu chiều Đông
Xuân nay nhà ai pháo hồng
Chuông chùa cứ vẳng thinh không gợi buồn
Sầu ai mưa mãi giọt tuôn
Buồn ai sương mãi lạnh buông màn chiều
Nhớ ai cảnh vắng đìu hiu
Mơ màng tiếng sáo nhẹ dìu dặt thương
Hạ Lê Thương
23.11.2010
BẰNG KHÔNG
Lang thang qua lại phố nhỏ xa
Chẳng thấy dáng xưa hong tóc ngà
Ở nơi khung cửa lầu gát tía
Mà ngày thơ ấy ai từng qua
Bước tới phố xa nhìn cổng nhà
Dáng người thấp thoáng hổng phải hoa
Đưa đưa cành trúc nghiêng bóng ngã
Chỉ thấy dáng ai tưởng ai mà
Đông đã qua thềm phố nhỏ xa
Bước chân dò dẫm gần tới nhà
È dè len lén nhìn qua cổng
Dáng ai chẳng phai ai kia mà
Từ xa vẳng tiếng đàn khúc ca
Quạnh vắng chiều Đông tuyết la đà
Bay vào nỗi nhớ thành băng tảng
Lạnh giá hồn thơ lạnh buốt da
JENIFER
24.11.2010
EM CÓ VỀ
(Thương về Galaxies hiền lành nhất trong các đứa em THƠ thân yêu)
Em về chưa mà mùa Đông vẫn giá
Rét nỗi niềm rét cả lá hoa rơi
Em có hay Đông nay tuyết vẫn đầy
Cho trời nhớ quắt quây sầu viễn xứ
Ta quê hương với những chiều tư lự
Dõi mắt tìm nơi ấy có sao em
Những cánh chim non giông bão có nhiêu còn
Lòng chim mẹ héo hon rét mướt
Ta hàng ngày dõi theo từng bước
Cánh nhạn xa trở ngược tìm thương
Đây vần thơ em để lại góc vườn
Ta về nhặt lệ vương đôi mi mỏng
Hơi thở yếu em còn trên giường mộng
Có hay không tha bổng những linh hồn
Khiến em buồn khi những lúc chiều hôm
Gây bão tố oán hờn bầy chim lẻ
Ta nhớ lắm tiếng thơ khe khẽ
Đám học trò nhí nhố gọi trong mơ
Ta dìu em từng đứa vào đường thơ
Và ta cũng ơ hờ nhìn chim non lẻ bạn
Lòng rưng rức mắt lệ cay lênh lán
Tỉnh chưa em trong giấc mộng mây ngàn
Em có về nhặt lại tuyết Đông tàn
Ghép nối vần vào góc thơ dàn trải
Cho mùa Đông...
thêm chút hồng nắng lại
Ấm tình thơ...
và ấm cả nỗi ai chờ
Dạ Lan
02.12.2010
@ khóc Galaxies
R
MẶC NIỆM CUỐI
Hay tin em cũng là mùa Đông cuối
Xuân chẳng về em lạnh giá chiều Đông !
Nắng không hồng làm buốt mãi cõi lòng !
Đong tuyết trắng thành băng vào góc nhớ !
Ta gửi em vần thơ loang lở...
Em có về kịp chuyến trở về thăm ?
Hay vẫn là kỉ niệm mãi ngàn năm !
...
Phút mặc niệm cho tình thâm một thuở !
Dạ Lan
02.12.2010
* Galaxies đột quỵ khi đang trình thuyết
trước lớp - Bài viết đạt loại ưu của Galaxies (Galaxies trình thuyết vừa
dứt lời, trên môi vẫn còn nở nụ cười tươi rồi từ từ ngã sầm ... Trước
sự thương tiếc vô cùng của thầy cô và bạn bè toàn thể trường về sinh
viên ưu tú)
Về đi Em...
Về chưa em hay vẫn còn viễn xứ
Hay còn sầu lữ thứ lúc chiều buông
để dòng thơ ngơ ngẩn với nỗi buồn
Nằm sướt mướt khi chiều sương lạnh buốt
Về chưa em để nhìn nhau lần cuối
Ta vẫn đây thoi thóp ngóng tin hồng
Em xinh tươi về giữa một ngày đông
Bao ước mộng vui trong từng nhịp thở
Về đi em vì chẳng bao lâu nữa
Ta sẽ đi về nơi rất xa xăm
Theo mây trời phiêu bạt suốt ngàn năm
Bỏ lại những yêu thương và kỷ niệm
Về đi em mang theo ngàn ước nguyện
đường tương lai chờ em chuyển gót chân
Bạn bè xưa chờ em biết bao lần
Hâm ấm lại góc vườn thơ tri kỷ
Về nghe em, về không cần suy nghĩ
Tết năm nay chờ chỉ mỗi mình em
Cả vườn xuân đang trổ nụ âm thầm
để vui đón bước chân từng rộn rã.
Về đi em trước khi ta gục ngã
Ta xin em và xin chỉ một lần
Cạn Nguồn
02.12.2010
R
Hai Trái Tim Vỡ...
Một dải Ngân Hà hai trái tim
Gặp nhau không đặng mãi đi tìm
Một đời một kiếp...bao ngàn kiếp
Vẫn mãi như hai chiếc bóng chìm
Một lần nào đó kiếp mai sau
Ta sẽ về chung một chuyến tàu
Kể lại nhau nghe câu chuyện cũ
Tình ta hẳn giống thuở ban đầu
Em vẫn lạnh lùng như gió đông
Và anh cũng băng giá tâm hồn
Dĩ vãng nào trao tình khắc nghiệt
để giờ xa cách mấy con sông
Còn lại cho nhau được những gì
Mấy dòng thơ nhuộm nét sầu bi
Hay là nửa khúc ca dang dở
để giữ trong nhau sau biệt ly
Gợi lại đi em kỷ niệm vui
Cười tươi trong những giấc ngủ vùi
Tưởng tượng đôi ta tình vẫn thắm
Vẫn yêu vẫn nhớ mãi không thôi
Cạn Nguồn
NỬA MẢNH TRĂNG BUỒN
Một dải Ngân Hà hai trái tim
Xa rồi khuất dấu biết đâu tìm
Nghiêng vành Trăng mộng còn chăng nửa
Một nửa trơ vơ dõi im lìm ...
Em đã xa rồi xa thật xa
Chỉ còn vương víu dải Ngân Hà
Trên vòm sao sáng em có thể
Khe khẽ mi hờ giấc mộng hoa ?
Ta đứng mãi mong bóng nguyệt ngà ?
Dáng hồ liễu rủ chiều sương sa
Hạt trong ngọc bích soi sáng dạ
Bao lòng thổn thức mùa Thu qua !
Em về trong bóng chiều Đông buông
Vóc liễu hình mai ngã nắng hường
Còn chăng dư ảnh đong phong lạnh !
Dĩ vãng về đâu kiếp vô thường ?
Tìm đâu một dải Ngân Hà thương ?
Em giờ như gió mây màn sương
Hồn qua bao suối mơ ghềnh thác
Đàn vương khúc hát về vô thường ...
Nắn phím so dây ta dạo đàn
Cung sầu, lời oán bản nhạc thương
Đôi tay mười ngón ta lướt phím
Vỡ oà sóng nhạc lạc lệ trường
Tiết trời Đông khóc trắng màn sương
Quấn vội khăn tang gió lên đường
Mây trôi đưa tiễn linh hồn nhỏ
Lệ đổ ngoài trời nhói tơ vương
Trập trùng tiếng sóng nhạc tang thương
Khói biếc màu lam phả ngập đường
Quyện quanh hồn khóc xa xôi chảy
Thời gian khắc khoải ngược dòng Tương
Để em trở lại ngày thơ mộng
Để dáng nhỏ thương nhộn bước hồng
Để tình thơ mãi luôn tươi tắn
Để cho giọt oán vơi ngấn lòng
Một dải Ngân Hà hai trái tim
Xa rồi khuất dấu biết đâu tìm
Nghiêng vành Trăng mộng còn chăng nửa
Một nửa trơ vơ dõi im lìm ...
JENIFER
04.12.2010
R
NÉN HƯƠNG LÒNG
Đọc vần thơ ướt mi tràn khóc ngất
Lời gọi buồn vọng đến đất trời mơ
Em đi rồi lạc phím cung đàn chờ
Vần thơ nhớ bao canh trường vắng bặt
Em ra đi để trang thơ sầu quặn thắt
Máu tim hồng đong đặc đóng thành băng
Lùa tuyết về phủ kín cả cung Hằng
Dải Ngân mộng trăm năm giờ u tối
Em ra đi để vần thơ hấp hối
Hơi tàn rồi mà thơ vẫn vương mang
Hai nửa Trăng xa mãi dặm non ngàn
Bên hai nửa dải Ngân Hà xa vời vợi
Vần thơ đây mà người xưa không tới
Để thơ buồn chới với những ngày Đông
Em không về trải nắng ... mơ buốt lòng
Trang thơ lạnh máu hồng tim tan vỡ
Em ra đi để vần thơ ai nhớ
Người về rồi khóc lịm trước hồn thơ
Em khép hờ mi mộng lặng như tờ
Đành không thức để tỉnh mơ trăn trở
Đốt nén lòng hương bay về một thuở
Ngày vào thơ tập tãnh ý mong chờ
Vần thơ đây mà tình cũ biệt xa mờ
Để người khóc nửa Trăng sầu mãi nhớ
Poem
05.12.2010
PHỐ NHỎ EM XA
Ta về trong kí ức chiều nay
Gió bụi đường xưa dấu mệt nhoài
Phố đông nhưng vắng người tri kỷ
Nên mưa giọt buồn lệ rức ray
Ta vượt đường xa lấm bụi hài
Vết sầu lữ thứ về Xuân nay
Tìm về dĩ vãng xưa thân ái
Bên cổng trường thơ tóc em dài
Ta trở về thăm phố nhỏ đây
Mà em đâu vắng để mưa hoài
Ngoài trời mưa lệ lòng ta khóc
Trong mạch máu tim đọng hình hài
Em đi phố cũ chiều mây giăng
Khuất dải Ngân Hà mờ bóng Hằng
Vần thơ buồn rướm tim chi lệ
Đàn xưa tuyết phủ đong thành băng
Poem
05.12.2010
PHỐ NHỎ MƠ XA
Ta trở về phố cũ chiều mưa giăng
Qua lối nhỏ âm thầm nghe bước gợi
Em thơ nay trùng khơi xa vời vợi
Hương trắng bay lan toả lên vòm trời
Em là mây gió thoảng ngàn nơi
Vần thơ mộng biển trời em lưu lại
Bước lang thang ta đi và đi mãi
Tìm ảnh hình ngày cũ mộng xa xăm
Giấc mơ hoa vần thơ đọng trăm năm
Lời hẹn ước một ngày về còn xa thẳm
Lời hẹn xưa nay quấn đầu khăn trắng
Tùng trơ cành liễu rũ nghẹn ngào thương
Hoa tím mộng giọt sương lệ đổ
Em ra đi để đây vần thơ nhớ
Nhói lòng sầu thơ thẩn nhịp tim đau
Em xa rồi vần thơ mãi thắm màu
Rừng Thu nhớ trăm năm lưu giữ
Ta gửi em lệ nhoà theo con chữ
Mây gió ngàn linh hiển em nhận cho
Tình thơ xưa mực tím chưa phai nhoà !!!
Sao em nỡ ra đi không chờ đợi
Từ trùng khơi vượt đường xa vời vợi
Ta về đây thắp muộn nén hương lòng
Cầu mong em vui về chốn hư không
Chẳng buồn bã chẳng nhớ mong viễn vọng
Sắc không...không sắc...sắc không...không
Từ bi tịnh độ trong trắng lòng
langyen
05.12.2010
R
Sầu Cũ
Nắng bỗng dưng buồn như mắc mưa
Người đi còn lại chút âm thừa
Hương xưa ngày cũ sầu da diết
Em bóng xa vời như tích xưa
Cổ tích em về nghe giá buốt
Dù thu vừa chớm vẫn chưa đông
Đời ta như gió đùa theo áo
Áo lạc về đâu chốn bụi hồng
Mây nổi trăng chìm bao cách biết
Quê người xa quá cố nhân ơi
Trăng thu ví có lần ta cõng
Cũng lạc đời nhau mấy kiếp rồi
Bao giờ cho hết chia phôi
Thu cười trước ngõ em cười trong thơ ...?
gqm
R
GIAO MÙA
Trời Thu bỗng tiết giao sang mùa
Đông kéo lạnh về ủ buốt mưa
Mây bướng bỉnh tràn lan nỗi nhớ
Gió sầu đàn tích tụ âm thừa
Khung cửa tình thơ ướt mảnh nhoà
Cho hồn phiến đá lạnh trơ vơ
Sầu đong đưa nhịp thời gian dở
Mơ lững lơ hoài giấc mộng thưa
Trăng không về nữa Thu buồn thiu
Hiu hắt rừng thông bóng ngã chiều
Bãng lãng sương mờ nhoè nhoẹt lối
Bâng khuâng khói quyện mảng đìu hiu
Em bước về đây trở lại đây
Để nghe rừng vẳng tiếng đong đầy
Gọi Trăng tròn vạnh ngàn sao mộng
Em ở nơi nào... em có hay
Chiều sương tìm mộng trời mây
Bao giờ về lại em xây ước nguyền...?
Sương Thu
08.12.2010
ĐÀN TRONG MƠ
Em hãy lắng nghe Ta dạo đàn
Khúc sầu chất chất chứa mộng li tan
Dây tơ se thắt chùng phím nhạc
Lạc dấu nhịp thơ giấc mơ vàng
Em thức hay chưa mà mi buồn
Khép hờ lờ lững tựa mây buông
Chùn ngăn tim lại lòng ta thắt
Chặt mối đường thơ có tương phùng
Sao em không tỉnh để nghe đàn
Mà cớ mơ vào mộng tóc tang
Bờ mi em khép dòng khô lệ
Cạn nguồn về với chiều hư vô
Em có hay không tiếng ai đàn
Giọng từ tình ý hát hoà sang
Cho em tất cả niềm lai láng
Tình khúc muôn đời vẫn chứ chan
Em tỉnh trong mơ...tình bẽ bàng
Mi hờ khép lại ... lệ miên man...
Sương Thu
11.12.2010
R
PNX/14
(DDT dời hết qua blog)