VỌNG VỀ XA - knt (DDT dời về Blog)
KHÚC NIỆM TỪ
Chiều buông màn biển vắng
Sóng hiền gợn lăn tăn
Nước vỗ về bờ cát
Nhẹ ru lời trăm năm
Cánh buồm xa bạc trắng
Biển lành _ Bờ phẳng lặng
Cánh hạc trời xa xăm
Mang tình thư gửi nhắn
Đêm vén màn lộ Trăng
Mỉm cười duyên chị Hằng
Thuyền Trăng mơ tươi tắn
Cho thêm tình biển mặn
Năm canh sương mờ giăng
Gió dìu ngôi sao băng
Về một nơi xa lắm
Vui chơi cõi vĩnh hằng
Cánh chim biển hồn say
Chấp chới vòm trời bay
Màu trắng nghiêng cánh sải
Thoảng nghe tiếng u hoài
Mùi mặn nồng của biển
Lan toả vào khoang thuyền
Nước đưa Trăng hoà quyện
Trôi mãi tình xa riêng
Gió hờn chi nổi sóng
Bọt trắng xóa mênh mông
Triều dâng cao viễn vọng
Ánh mắt nào xa trông
Sầu trổi Khúc Niệm Từ
Đàn khoan nhặt thực hư
Thế nhân ai biết được
Màn chiều cứ tà dư...
Khúc Niệm Từ
04.09.2010 11:59:56
SUY TƯ
Khoát lên vai áo phong sương từ đó
Bụi thời gian từng lớp phủ lên vai
Gần mười năm con đường ấy vẫn dài
Đời gió bụi vẫn hằng ngày như thế
Ta vẫn đi … và chiều về… mẹ đợi
Cha ngồi chờ và mong đợi đường suông
Nhưng rồi con chiều về trể vẫn còn
Đời là vậy sao tròn câu hiếu tử!
Ngày mai đây những ngày còn lữ thứ
Đường tương lai còn vạn bước chông gai
Đời làm trai ta không ngại đường dài
Phong sương mãi sẽ đau lòng cha mẹ
Tương lai hởi con đường xa về tối
Tình yêu ơi! là mộng ước chơi vơi
Nỗi niềm riêng ai hiểu được trong đời
Đâu tri kỷ ! mà trút niềm tâm sự!
Ngọc Duy Thanh
27/5/2011
VÀO MƠ TÌM LẠI NGƯỜI XƯA
Đàn trầm một khúc về đâu
Tương tư mấy khúc anh sầu nhớ em
Mười năm trông ngóng bên thềm
Lá Thu rụng rớt nỗi niềm mình anh
Hạ về trài nắng lên nhành
Cành cây hoa phượng ngày xanh chung trường
Em đi ngày ấy buồn thương
Huyết màu hoa phượng sầu vương mắt chờ
Em đi bỏ mảnh tình thơ
Ngày xưa chung bước bây giờ lẻ đôi
Em đi bỏ lại tình côi
Mình anh chiếc bóng lẻ lo một mình
Mười năm dõi bước đăng trình
Em không về lại để mình tròn đôi
Em đi tình cũ phai phôi
Để anh ở lại không thôi nhớ người
Em đi anh tắt nụ cười
Mười năm đếm lại tròn mười năm trông
Nhớ em nhớ tím cả lòng
Nhưng em không lại chờ trông ai giờ
Mười năm tỉnh - thức giấc mơ
Mười năm hình ảnh chơ mờ tim anh
Mười năm phai mái tóc xanh
Chờ em chờ mãi Trăng Thanh lụn tàn
Mẹ cha nhìn mãi xuân sang
Mà con trai lớn chẳng màng duyên ai
Mỗi chiều anh vượt đường dài
Mẹ cha ngồi đợi tóc may trắng màu
Con đây dâu thảo chờ ngày
Đợi đàn cháu Nội vẫn hoài xa xăm
Trăm năm chẳng thắm duyên thầm
Con trai vẫn mãi lạnh căm một mình
Hiếu thân con chẳng trọn tình
Phụ lòng cha mẹ cưới xin dâu hiền
Có tình nhưng chẳng có duyên
Thôi thì một bóng thề nguyền tình xưa
Chiều nay vượt cả đường mưa
Giọt rơi vào mắt cay bừa tim đau
Bao giờ ta lại gặp nhau
Tìm em chỉ biết đợi vào trong mơ
Khúc Niệm Từ
31.5.2011
@ Tranh thủ em đàn một khúc nhạc Tương Tư cho ngocduythanh nghe đỡ buồn nhớ người iu xưa nha ! Hi hi hi
Khoát lên vai áo phong sương từ đó
Bụi thời gian từng lớp phủ lên vai
Gần mười năm con đường ấy vẫn dài
Đời gió bụi vẫn hằng ngày như thế
Ta vẫn đi … và chiều về… mẹ đợi
Cha ngồi chờ và mong đợi đường suông
Nhưng rồi con chiều về trể vẫn còn
Đời là vậy sao tròn câu hiếu tử!
Ngày mai đây những ngày còn lữ thứ
Đường tương lai còn vạn bước chông gai
Đời làm trai ta không ngại đường dài
Phong sương mãi sẽ đau lòng cha mẹ
Tương lai hởi con đường xa về tối
Tình yêu ơi! là mộng ước chơi vơi
Nỗi niềm riêng ai hiểu được trong đời
Đâu tri kỷ ! mà trút niềm tâm sự!
Ngọc Duy Thanh
27/5/2011
VÀO MƠ TÌM LẠI NGƯỜI XƯA
Đàn trầm một khúc về đâu
Tương tư mấy khúc anh sầu nhớ em
Mười năm trông ngóng bên thềm
Lá Thu rụng rớt nỗi niềm mình anh
Hạ về trài nắng lên nhành
Cành cây hoa phượng ngày xanh chung trường
Em đi ngày ấy buồn thương
Huyết màu hoa phượng sầu vương mắt chờ
Em đi bỏ mảnh tình thơ
Ngày xưa chung bước bây giờ lẻ đôi
Em đi bỏ lại tình côi
Mình anh chiếc bóng lẻ lo một mình
Mười năm dõi bước đăng trình
Em không về lại để mình tròn đôi
Em đi tình cũ phai phôi
Để anh ở lại không thôi nhớ người
Em đi anh tắt nụ cười
Mười năm đếm lại tròn mười năm trông
Nhớ em nhớ tím cả lòng
Nhưng em không lại chờ trông ai giờ
Mười năm tỉnh - thức giấc mơ
Mười năm hình ảnh chơ mờ tim anh
Mười năm phai mái tóc xanh
Chờ em chờ mãi Trăng Thanh lụn tàn
Mẹ cha nhìn mãi xuân sang
Mà con trai lớn chẳng màng duyên ai
Mỗi chiều anh vượt đường dài
Mẹ cha ngồi đợi tóc may trắng màu
Con đây dâu thảo chờ ngày
Đợi đàn cháu Nội vẫn hoài xa xăm
Trăm năm chẳng thắm duyên thầm
Con trai vẫn mãi lạnh căm một mình
Hiếu thân con chẳng trọn tình
Phụ lòng cha mẹ cưới xin dâu hiền
Có tình nhưng chẳng có duyên
Thôi thì một bóng thề nguyền tình xưa
Chiều nay vượt cả đường mưa
Giọt rơi vào mắt cay bừa tim đau
Bao giờ ta lại gặp nhau
Tìm em chỉ biết đợi vào trong mơ
Khúc Niệm Từ
31.5.2011
@ Tranh thủ em đàn một khúc nhạc Tương Tư cho ngocduythanh nghe đỡ buồn nhớ người iu xưa nha ! Hi hi hi
ĐÀN VƯƠNG KHÚC NHẠC LI SẦU
Người đã về rồi có phải không?
Trời Đông liệu rét buốt trong lòng
Ngồi đây ta thắp lên hương lửa
Một chút rồi thôi...đỡ nhớ mong!
Ta sẽ tiễn người qua bến xa
Ánh Trăng cô tịch cũng la đà
Gió rưng rức trở mình trong tuyết
Những giọt sương buồn khẽ trổ hoa
Bên ấy xin người giữ hộ ta
Dư âm ngày cũ điệu giao hoà
Đàn lên cung phím đừng lơi nhịp
Để Khúc Niệm Từ khóe lệ sa
Ta vẫn xuôi dòng giữa thế gian
Sầu vương cung bậc mãi dâng tràn
Không là Thi Sĩ sao mơ mộng?
Trả nợ sông hồ khúc oán than!
Người đến nghe ta dạo phím đàn
Chẳng buồn ánh mắt chợt miên man
Cung thương điệu nhớ nào xa vắng
Điệp khúc sầu vương suối lệ ngàn
Khúc Niệm Từ
25.10.2010
ĐÀN KHÚC NIỆM XƯA
Nắn phím so dây ta dạo đàn
Niệm Từ trổi Khúc buồn miên man
Trầm lên nhịp lắng niềm tâm sự
Ngấn lệ long lanh giọt ứa tràn
Thổn thức nhạc sầu chiều Hạ xưa
Phượng hồng lác đác rơi trường thưa
Vài con ve nhỏ thương màu nhớ
Ta trở gót vào đường ướt mưa
Đàn KHÚC NIỆM TỪ nhạc tiễn đưa
Sương giăng dáng nhỏ mờ song thưa
Đơn côi hòa Khúc ngày thơ nhớ
Trăng lạnh mơ ... Đàn Khúc Niệm xưa
KHÚC NIỆM TỪ
13.7.2011
TÌNH CA NGƯỜI RA ĐI
Ta đã về rồi…, cũng đã đi!
Trời đông không lạnh, chỉ buốt lòng
Người nhóm cho ta hồng bếp lữa
Mưa đông trong lòng… lữa hóa không
Lần này người lại tiển ta đi
Gói sẳn hành trang để phân kỳ
Dặn rằng mang mãi vào dĩ vãng
Một chút dư âm khúc Từ ly
Lần này không hẹn sẽ quay về
Đường dài, ngày cũng dài lê thê
Lê bước đường xa ngàn gió lộng
Quay lưng sương trắng ngập lối về
Tiếng nhạc Đàn vương nghe thê lương
Xa xa dần khuất cuối con đường
Bóng nàng tiên nữ ngồi nắn phím
Tiến bước độc hành vạn gió sương
Người đi mang nặng những hành trang
Người ở còn không dưới trăng ngàn
Vớt trả trăng thanh trên ngọn trúc
Lắng nghe tình Khúc Từ xa xăm!
Bóng Trúc dưới trăng Khúc Niệm Từ
Trăng thanh hòa quyện Khúc đàn mơ
Người đi dần khuất vào sương khối
Còn rót vào hồn một suối thơ!
…
ngocduythanh
CHỈ LÀ ĐÀN KHÚC ĐIỆP TỪ
Người về lặng lẽ rồi ra đi
Biết nói gì đây phút phân kỳ
Rưng rưng mắt nhớ dòng dư lệ
Tiễn biệt lần này ... có từ li ?
Đây mớ hàng trang gói những gì
Có tình ngày ấy chưa biết chi
Sân trường Hạ khóc màu li biệt
Lưu bút trao tay hồng phượng ghi
Lần này người nói đi không về
Trời có buồn không mưa tái tê ?
Sầu chi cánh nhạn nghiêng chao gió
Ướt sũng cả lòng cay khoé mi
Rung tay nắn phím nhạc du dương
Thản thốt cung tơ loạn nhịp buồn
Dồn dập điệu sầu cung oán khúc
Sấm rền sầm sập tiếng thê lương
Người đi còn nhớ mảnh Trăng vàng
Có gói kín tình trong hành trang
Để xa còn nhớ về dĩ dãng
Hay là quên lảng chẳng buồn mang
Phút cuối từ li trổi cung đàn
Xin người lắng tiếng vọng lòng sang
Chan hoà Khúc Niệm Từ chia biệt
Mỗi nhịp cung thương khóc lỡ làng
Người hãy đi đi về bến mơ
Bên bờ kia ấy có người chờ
Thiên Hà nhường lối cho mây sáng
Mây tím hết buồn ... vui ai sang
Đây chúc quà xin kính biếu nàng
Lầu đài hạnh phúc chàng lo toan
Gia đình yên ấm rồi con thảo
Khúc Từ vẫn Niệm láng giềng an
Nếu có nhớ về nơi chốn xưa
Chỉ là kí ức gió thoảng đưa
Cô bé bờ xa miền viễn xứ
Chỉ là cô bé Khúc đàn thừa
Em chẳng biết chi chẳng biết chi
Chỉ đàn theo Khúc điệp phân kỳ
Cho lòng lữ khách dừng chân lắng
Tâm Từ đàn vọng Khúc Niệm ghi
Khúc Niệm Từ
ĐOẠN BUỒN CHO TÔI
Người đi nặng quá gánh hành trang
Nặng trĩu trên vai lệ ngàn tràn
Ai sầu ai cảm ai thương tiếc
Mắt biết đông chiều dạ chẳn an!!!
Ta chẳn muốn xa Khúc nhạc đàn
Nhưng đời nam tử kiếp hồ mang*
Bước ra đi hồn sầu vạn kiếp
Ai có hiểu không … hiểu được không?!
Ra đi ta nhớ khúc đàn vương!
Nhớ tình ngày ấy chưa hiểu gì
Nhớ ai tình khúc sầu nắn phím
Buông tiếng tơ lòng lúc biệt ly
Mỗi nốt nhạc ai vọng tiếng sang
Cung tơ hòa quyện ánh trăng vàng
Hồn ta chết ngất chiều đông giá
Lữ khách độc hành lắm trái ngan
Mỗi bước chân đi một lỡ làng
Để hồn ở lại xác đi hoang
Ta về vô tận miền sương cát
Đông sầu lạnh lẽo bước hoang sang
Trả lại cho em lời chúc vui
Vài lời của ai nát tim rồi
Duythanh tình nặng ngần sông suối
Vì*“Ta sẽ tiễn người về bến xa ”!
Chiều nay gió lạnh hơn chiều qua
Bâng khuâng lê bước dưới đông ngà
Thả hồn ngược vọng vào dĩ vãng
Chạnh lòng thương tiếc những ngày xa
Tình khúc chiều thu dưới trăng ngà
Du dương tiếng nhạc vọng từ xa
Hồn ta bay bỗng chiều thu ấy
Lâng lâng lấn nhẹ vào tim ta
Giờ Khúc sầu thương nổi đoạn trường
Đoạn buồn tình khúc sầu thê lương
Người tiển người đi hồn khắc khoải
Xa xa đếm bước đến ngày mai…!
Khúc nhạc em quyện hồn ta ở lại
Tay vẫy chào chân ghìm mãi không đi
Tình là chi sao nặng đến phi thường
Ta muốn buột thời gian cho ngừng động!
ngocduythanh
VU VƠ PHÍM ĐÀN
Vu vơ trăn trở mấy vần
Thi nhân hoạ khúc xa gần gần xa
So dây dưới ánh Trăng ngà
Cung buồn trỗi nhịp la đà lá Thu
Những chiều Đông phủ sương mù
Lòng giăng giá lạnh bên chừ buốt song
Khung sầu kép kín cửa lòng
Ngoài trời mưa bụi cứ lần lượt qua
Lệ Thu chan chứa chưa nhoà
Mắt sầu Đông lạnh mấy mùa tuyết băng
Chiều nay nhìn áng phù vân
Bay về chốn nhớ băng khoăn nỗi niềm
Gió nao chở mảnh tình riêng
Của ai về bến thiên duyên định phần
Ánh trăng vằng vặc xuống sân
Lắng nghe điệp khúc bâng khuâng thiên sầu
Trăng ngà chếch choáng nơi đâu
Đàn đưa tiễn khúc bên lầu nguyệt buông
Gió nào chở nặng tình thương
Gửi về xa ấy dặm trường giấc mơ
Chỉ là tình khúc vu vơ
Chỉ là sâu lắng vần thơ chỉ là
Đơn côi dưới ánh Trăng ngà
So dây nắn phím cung sa về nguồn
Niệm Từ trải khúc tình vương
Chỉ là điệp khúc khúc buồn trơ vơ
Nhìn Trăng mờ tỏ lững lờ
Vần sầu hoà phím hư vô không lời
Bên lầu vọng nguyệt chơi vơi
Lá chiều đong tím rụng rơi rơi chiều
...
Khúc Niệm Từ
MẢNH VỠ TI GÔN
Màu hoa huyết vỡ hay tim vỡ
Mộng lỡ duyên đầu lạc mất nhau
Mỗi độ mùa sang Ti Gôn vẫn
Chia đôi nửa trái tim phai màu
Ai ghép giùm tôi hai mảnh tim
Để chiều mây tím không mỏi tìm
Để tình thơ vẫn như màu nhớ
Một thuở vần thơ với bình yên
Chiều nao nhìn lối Thu mơ xưa
Và người xưa ấy về hay chưa
Mà sao rưng rức rừng mưa khóc
Mỏi mắt Nai buồn theo mấy mùa
Giọt đọng u buồn cánh Ti Gôn
Màn sương trắng xóa luồn qua hồn
Ti Gôn đã vỡ chiều li biệt
Tiết Đông trở giấc buốt lòng đơn
lathuphai
CHIA ĐÔI MẢNH VỠ TI GÔN
Màu mực ngày xưa còn đọng đầy
Mà sao người cũ biệt ngàn mây
Để cho sương muối giăng đầu núi
Để dòng lệ tủi chiều Thu bay
Mực xưa còn thắm trang thơ đầu Mà người năm ấy về nơi nao
Để vườn thơ vắng tình hư ảo
Để sầu áo não Thu phai màu
Mực xưa còn vẽ đôi tim mộng
Ti Gôn vỡ vụn loang lệ hồng
Thu tím vần thơ màu li biệt
Tựa đề vĩnh quyết chia đôi lòng
Khúc Niệm Từ
18/11/2010
Màu hoa huyết vỡ hay tim vỡ
Mộng lỡ duyên đầu lạc mất nhau
Mỗi độ mùa sang Ti Gôn vẫn
Chia đôi nửa trái tim phai màu
Ai ghép giùm tôi hai mảnh tim
Để chiều mây tím không mỏi tìm
Để tình thơ vẫn như màu nhớ
Một thuở vần thơ với bình yên
Chiều nao nhìn lối Thu mơ xưa
Và người xưa ấy về hay chưa
Mà sao rưng rức rừng mưa khóc
Mỏi mắt Nai buồn theo mấy mùa
Giọt đọng u buồn cánh Ti Gôn
Màn sương trắng xóa luồn qua hồn
Ti Gôn đã vỡ chiều li biệt
Tiết Đông trở giấc buốt lòng đơn
lathuphai
CHIA ĐÔI MẢNH VỠ TI GÔN
Màu mực ngày xưa còn đọng đầy
Mà sao người cũ biệt ngàn mây
Để cho sương muối giăng đầu núi
Để dòng lệ tủi chiều Thu bay
Mực xưa còn thắm trang thơ đầu Mà người năm ấy về nơi nao
Để vườn thơ vắng tình hư ảo
Để sầu áo não Thu phai màu
Mực xưa còn vẽ đôi tim mộng
Ti Gôn vỡ vụn loang lệ hồng
Thu tím vần thơ màu li biệt
Tựa đề vĩnh quyết chia đôi lòng
Khúc Niệm Từ
18/11/2010
ĐÔI CÁNH TI GÔN
Người về bên ấy mộng thành đôi
Đẹp bóng vu qui về với đời
Em vui hạnh phúc bên người mới
Xác pháo bay hồng rợp khắp nơi
Tiếng pháo vu qui rớt ngập lòng
Một chiều sương lạnh gió đông phong
Tiển người em gái về lầu cát
Xây đời hạnh phúc mới bên chồng
Đôi mảnh Ti gôn đã vỡ rồi
Cánh hoa đã vỡ mộng thành đôi
Ti gôn vờ vụng tan thành huyết
Gió lạnh vô tình buốt lòng tôi!
Ngọc Duy Thanh
VỠ ĐÔI
Ta về nhặt xác Ti Gôn
Vỡ tan đôi mảnh để hồn đơn côi
Tím màu sắc cũ chiều trôi
Không ai lưu luyến xa xôi những chiều
Rừng Thu trút lá đìu hiu
Bóng ngày xa ấy như diều bay xa
Xổ lồng con sáo sang qua
Bờ mơ mộng thắm lệ sa dõi về
Ưu tư buồn thãm não nề
Nhìn màn sương chắn lời thề gãy đôi
Ti Gôn nay đã đi rồi
Màu phai huyết lệ lẻ loi độc hành
Chim uyên một chiếc trên cành
Gọi sầu nơi ấy lệ quanh mõi tìm
Tàn canh sương rớt ngoài hiên
Trong lòng nức nở nỗi niềm buồn heo mây
Ti Gôn có về Xuân nay
Có còn hồng thắm để ai tự tình
Ti Gôn cánh mộng mơ xinh
Vì đâu nên nỗi chia tình vỡ đôi
Khúc Niệm Từ
18/11/2010
AI VÔ TÌNH LÀM VỠ CÁNH TI GÔN
Vì đâu một nỗi hừng hờ
Ti gôn ngày ấy bây giờ vỡ đôi
Niệm Từ như áng mây trôi
Mây không hẹn ước mây trôi vô tình
Đêm nay ai hiểu cho mình
Một vần trăng khuyết mộng tình vỡ tan
Bơ vơ giữa chốn mây ngàn
Tìm em đã thấy nhưng tan nát lòng
Xin trời giảm bớt đông phong
Xin cho con được một lòng thủy chung
Ngàn năm một cuộc trùng phùng
Cuộc vui chưa trọn tình chung lỡ làng
Tình đời sao lắm trái ngang
Sao trời suôi nở phủ phàng nhau chi
Cơ cầu một cuộc tình si
Ti Gôn cánh mộng ra đi không về
Để hồn còn mãi lê thê…
Ngọc Duy Thanh
19/11/2010
@ À há ? Giỡn tí cho vui thơ ạ !
CHẲNG PHẢI LÀ ...
Ti Gôn màu sắc phai phôi
Màu thơ đâu phải màu tôi để sầu
Thiên Hà vừa bước qua cầu
Tương Giang gửi lại vần sâu về người
Vườn thơ ngày ấy xa rồi
Chỉ còn nhân ảnh lá rơi bên thềm
Thiên Hà hờ hững về miền
Bến Tương đổ hẹn với niềm riêng tư
Bây giờ Đông phủ tà dư
Tuyết rơi trắng xoá sương mùa giăng ngang
Để sông Nhật Lệ chảy hàng
Rơi và nỗi nhớ cung đàn chùng dây
Đứt rồi làm sao liền đây
Đàn ơi thổn thức phím say nửa vời
Đông sầu cánh nhạn chơi vơi
Lạc nhau giấc mộng vỡ đôi tim hồng
Ti Gôn tách nửa cõi lòng
Không còn sum hợp bến sông hai bờ
Dòng sông chảy xiết lững lờ
Niệm Từ Khúc lạc vẩn vơ chỉ là ...
Biết mình không phải Thiên Hà
Nên lời nhạc lạnh giã* - xa vần chờ
Chúc người tròn giấc mộng mơ
Khúc Niệm Từ chỉ vu vơ ... chỉ là ...
Cánh sầu đơn lẻ nhạn qua
Chim bay lẻ bạn để xa** ... cho người***
Chúc ngày nắng mới đẹp tươi
Trăm năm hạnh phúc đẹp đôi đấy mà ...
Cứ vui đừng trách người xa
Khúc Niệm Từ chẳng phải Thiên Hà trong mơ
Khúc Niệm Từ
* giã = giã từ, giã biệt , từ giã.
** xa = mình xa.
*** cho người = người vui
SẦU AI
Em chưa kịp về bến sông Tương
Sóng biếc chiều nay có vấn vương
Bến đợi trời thu buồn trút lá
Mà người năm cũ còn đâu thương ?
Em đã xa rồi mấy dặm đường
Mây trôi nhè nhẹ nhường sau sương
Kinh cầu Từ Niệm khúc vô thưởng
Vẳng tiếng chuông chùa nhớ cố hương
Thu đã đi qua nhớ bóng ngà
Đông về buốt giá lạnh chiều sa
Sương sầu trắng xoá màu ai nhớ
Đã lỡ khúc xuân nhạc ý chờ
Ai đứng bên bờ nặng mi cay
Sương tuôn giọt dắn đày giọt dài
Mưa thu tí tách hờn trăng tủi
Chất chứa bao sầu ai biết ai !
Khúc Niệm Từ
PAGE 2
Không đề
Bao năm đón chào...... sắc thu sang
Lại khóc thu đi........ duyên bẽ bàng
Chiếc lá còn rơi............ trong ký ức
Tim ai thổn thức.... dưới mây ngàn
Biệt ly đã nhuộm..... màu thương nhớ
Tình cũ phai mờ......lệ chứa chan
Người hỡi một lần..... xin gặp lại
Để ta nhắm mắt....chốn thiên đàng
-------- CÓC 20/11/2010 -----------
tramaha
TẢN MẠN CHIA XA
Chao lá Thu nghiêng cành bẽ bàng
Đông về lùa vội tuyết lòng sang
Giá băng vần lạnh tràn niềm nhớ
Đêm trắng đèn khuya nến lụn tàn
Lối cũ Thu xưa lã tã bay
Màu mây tím rủ mộng lưu đày
Tình không về ... nửa Trăng quên hẹn
Lỡ giấc mơ tàn ... mộng với ai !
Xuân nay người có về hay không
Đường xưa trải nắng vẫn màu hồng
Câu thơ dang dở chờ vần kết
Bài thơ chưa hết dệt sầu Đông
khúc Niệm Từ
@ Anh 2 Trảm À Há trộ ai tương tư Nhóc Sương Thu, mà bằng thơ vậy nà ? Hi hi hi iiiiiiiiii
TÍM THƠ
Ngủ
mãi trong mơ chữ mộng chờ
Thức sầu dằn dặt
bóng trăng thơ
Tím lên sắc lá
màu thu nhớ
Ngủ
để vùi quên nỗi đợi chờ
Thức
buồn canh vắng dài trăn trở
Vớ vẩn cung sầu
lỡ nhịp tơ
Giấc ngủ mơ màng
vui ảo vọng
Thức
tình chưa tĩnh sầu trơ vơ !
Khúc Niệm Từ
ƯỚC MƠ
Em về rồi thắp sáng tim côi
Mộng tháng mười hồng lên mắt biếc
Em trở về Xuân sang thắm nét
Ánh xanh thơ lộng ý ngày chờ
Em đứng nhìn Thi sĩ hoạ thơ
Trăng chênh chếch thắm bờ mi mộng
Bút tô lên sóng thương hy vọng
Biển nhớ vờn nhè nhẹ giấc mơ
Đồi núi lam xanh đậm nét chờ
Em về lại bước thơ anh đón
Tranh anh vẽ cổng nhà vừa mở
Bao ý tình nào tuyệt đẹp hơn
Khúc Niệm Từ
9.10.2011
BÂNG KHUÂNG
Ta về ...
ghép mảnh tím mơ
Gió xưa bụi cuốn mây mờ nhân gian
Tím xưa ..
tan tác đồi hoang
Rừng Thu nay vắng cung đàn tình thâm
Hai tay ...
nhặt lá âm thầm
Ghép vần thơ dở dang ... lòng bâng khuâng
khucniemtu
BÂNG KHUÂNG
Ta nhớ người sao người còn xa mãi
Ta trông người, người biệt bóng mù sương
Ta lang thang nẽo khắp nhừng con đường
Nhưng nào thấy em người trong mộng!
Ngọc Duy Thanh
Ta thua vì ai có phép tiên
Chóc thôi biến ta thành người điên
Ta về bế môn tu ngàn kiếp
Để biết tàn hình thử phép tiên
ngocduythanh
Vụ gì ? Mà giẫy đổng nữa ông vua
Chỉ là thơ thẫn sao nói được thua
Thua hay được gì đây hả ông chú
Trời ơi con sợ chắc trốn vô chùa
Hu hu hu...
Khúc Niệm Từ
Tựa đề ông viết "Gửi một người xưa"
Người xưa còn đó ông còn đi cưa
Người xưa vào đọc thấy ông sẽ chết
Người xưa sẽ nổi tam bành lục tặc chém ông từng khúc đáng đời cho vừa !
Hic ... em là người nay, ông tha em một lần lỡ dại ạ ! Hic
(Giỡn tí cho vui nha)
EM LÀ TUYỆT TÁC CỦA HÓA CÔNG
Hoa Lý ơi! bên bờ thưa đừng thẹn nữa
Hảy toả hương và khoe sắc mây hồng
Ban cho đời những vị ngọt tinh khôi
Là tuyệt tác hoá thân từ Hoa lý!
Bên bờ thưa một bông hoa kỳ vỹ
Đang núp bông vì thẹn nắng hong vàng
Dáng ngọc ngà làm nghiêng ngã không gian
Làm lữ khách trơ gan cùng tuế nguyệt!
Gió đông ơi! phất nhẹ làng sương tuyết
Sương long lanh còn động ở triền đài
Cho đoá hoa luôn đọng ánh sương mai
Cho lữ khách còn mơ đêm nguyệt lộng
Hoá công ơi! hảy hiện thân Hoa lý
Thành giai nhân là một Khúc Niệm Từ
Cho kẻ khờ đang ngọng ngệu suy tư
Mơ một thoáng thấy gươm đao đầy vẫy…
Ngọc Duy Thanh
Hoa Lý ơi! bên bờ thưa đừng thẹn nữa
Hảy toả hương và khoe sắc mây hồng
Ban cho đời những vị ngọt tinh khôi
Là tuyệt tác hoá thân từ Hoa lý!
Bên bờ thưa một bông hoa kỳ vỹ
Đang núp bông vì thẹn nắng hong vàng
Dáng ngọc ngà làm nghiêng ngã không gian
Làm lữ khách trơ gan cùng tuế nguyệt!
Gió đông ơi! phất nhẹ làng sương tuyết
Sương long lanh còn động ở triền đài
Cho đoá hoa luôn đọng ánh sương mai
Cho lữ khách còn mơ đêm nguyệt lộng
Hoá công ơi! hảy hiện thân Hoa lý
Thành giai nhân là một Khúc Niệm Từ
Cho kẻ khờ đang ngọng ngệu suy tư
Mơ một thoáng thấy gươm đao đầy vẫy…
Ngọc Duy Thanh
Nửa vầng trăng khuyết ánh loan đao
Đưa nhẹ tim người tuôn máu đào
Thắm nhuộm bàn tay đời sát thủ
Vô tình đao kiếm hỏi vì sao ?
***********
Ai oán còn vang tiếng Biệt Câu
Dương Tranh một kiếp vương u sầu
Ẩn mình sơn cốc nơi hoang dã
Tự hỏi thế gian tình ở đâu ?
ngocduythanh
@ Khúc Niệm Từ xin hoạ cùng:
THÔI ĐÀNH
Nửa vầng Trăng khuyết nửa tìm đâu
Thoang thoảng hương xưa vọng nguyệt lầu
Quân tử hảo cầu quân tử mộng
Oán hờn vụt vó câu về đâu
Cung buồn chất ngất tiếng đàn sầu
Lảnh lót tiếng nào từ tạ nhau
Khúc Niệm Từ ... nao ... xa biệt mãi
Thôi đành ... cung oán hận lời sâu !
Khúc Niệm Từ
Kính bút
HÁT KHÚC NHẠC THƠ
Em đã về chưa đã về chưa
Gió rì rào đón trước cổng chừa
Ngỏ mơ chờ đến em vào mộng
Dang rộng đôi bờ môi thắm thơ
Ta viết bài ca ngàn ý chờ
Đàn lên tiếng hát nhịp chung tơ
Đợi em lướt khẽ bờ mi nhớ
Sương Thu tình tứ giăng màn mờ
Em hát đi em khúc nhạc thơ
Để anh dạo mãi đàn thương chờ
Để tình trang trải lên Trăng mộng
Ngân khúc sáng lòng vào giấc mơ
Em hát đi em khúc nhạc thơ
Để anh dạo mãi đàn thương chờ...
Sương Thu
Em đã về chưa đã về chưa
Gió rì rào đón trước cổng chừa
Ngỏ mơ chờ đến em vào mộng
Dang rộng đôi bờ môi thắm thơ
Ta viết bài ca ngàn ý chờ
Đàn lên tiếng hát nhịp chung tơ
Đợi em lướt khẽ bờ mi nhớ
Sương Thu tình tứ giăng màn mờ
Em hát đi em khúc nhạc thơ
Để anh dạo mãi đàn thương chờ
Để tình trang trải lên Trăng mộng
Ngân khúc sáng lòng vào giấc mơ
Em hát đi em khúc nhạc thơ
Để anh dạo mãi đàn thương chờ...
Sương Thu
NHẠC TÌNH QUÊ HƯƠNG
Anh cứ so dây lên phím đàn
Du nhạc theo tình lời chứa chan
Nhịp mơ thổn thức đôi tim mộng
Em khẽ hát theo tiếng anh đàn
Ánh trăng non nước vẫn mơ màng
Thương về chốn cũ dạ miên man
Quê hương kí ức ngày thơ nhớ
Giọng hát em theo tiếng tơ đàn
Đây cành trúc ngọn lả chiều thương
Gợi nhớ xa xôi... nắng còn hường
Hồng lên đôi má em e thẹn
Ngày đầu nhận lá thư anh khen
Anh hãy đàn lên khúc nhạc tình
Quê mình non nước đều tươi xinh
Xuân nay em sẽ về thăm lại
Lối hẹn thề xưa hương thắm tình
Khúc Niệm Từ
@ Hi hi hi...giỡn chút cho bớt căng thẳng đầu óc sau những giờ làm việc tất bật nha ! ...nhưng mà Sương Thu là con gái sao lời thơ có lúc là con trai vậy? À ha... hay là bạn hiểu được nỗi lòng của anh nào và viết hộ cho họ ! He he he
Nhớ không em
Còn không em chút gì để nhớ
Hay quên rồi một thoáng vu vơ
Chỉ là thơ… và cũng chỉ là mơ
Sao mà nhớ đến cung sầu phím lặng!
Ngọc Duy Thanh
Còn không em chút gì để nhớ
Hay quên rồi một thoáng vu vơ
Chỉ là thơ… và cũng chỉ là mơ
Sao mà nhớ đến cung sầu phím lặng!
Ngọc Duy Thanh
XA NGÀN XA
Người ra đi biệt bóng mơ bằng bẵng
Nhớ làm gì vầng Trăng lặn phương xa
Khúc Niệm Từ... cành trúc ... gió la đà
Đàn dĩ vãng Thu qua không trở lại
KHÚC NIỆM TỪ
Ta trở về bên em
Sương Thu sướt mướt bên rèm
Lá tơ mùa ái tình thiên thảo
Dạ khúc Nghê Thường chốn tự nhiên
Rừng thơ ta hái chiết lá vàng
Khắc đôi tim mộng gửi mùa sang
Xuân hồng lên nhịp tim thắm đỏ
Mai, đào trước ngỏ sáng đường quan
Em đã về chưa ghép câu vần
Để tình thơ trả với nàng Xuân
Vàng lên cánh bước trời thơ mộng
Tiếng vọng vào tim khắp mọi miền
Ới này, em gái quê hương ơi
Má em thắm nắng hồng tuyệt vời
Màu mây ngủ sắc đang lỡn vỡn
Nghé nhìn em bước đường phố vui
Poem
XUÂN VỀ VỚI ANH
Ta cùng trổi khúc nhạc Xuân hồng
Lời nhớ lời thương điệu bổng trầm
Ca xang múa hát ngàn ánh nến
Lung linh ẩn hiện hoà nguyệt cầm
Thu vẫn ơ thờ áo tím phôi
Pha mờ trăng mộng dệt bờ môi
Rung lên cung bậc sầu ai oán
Chỉ là kí ức lặng hồ tan
Đông đã đủ tàn Thu cũng xa
Chỉ còn đây nguyệt cầm Xuân ca
Ngày mơ tiếp mới ngàn hoa thắm
Sắc đậm hương thơ đến mọi nhà
Anh hãy về đây ngắm quê hương
Xứ mơ tươi thắm khắp nẻo đường
Ngời lên ánh mắt tình đất nước
Trời thơ muôn sắc hồng yêu thương
Khúc Niệm Từ
Sương Thu sướt mướt bên rèm
Lá tơ mùa ái tình thiên thảo
Dạ khúc Nghê Thường chốn tự nhiên
Rừng thơ ta hái chiết lá vàng
Khắc đôi tim mộng gửi mùa sang
Xuân hồng lên nhịp tim thắm đỏ
Mai, đào trước ngỏ sáng đường quan
Em đã về chưa ghép câu vần
Để tình thơ trả với nàng Xuân
Vàng lên cánh bước trời thơ mộng
Tiếng vọng vào tim khắp mọi miền
Ới này, em gái quê hương ơi
Má em thắm nắng hồng tuyệt vời
Màu mây ngủ sắc đang lỡn vỡn
Nghé nhìn em bước đường phố vui
Poem
XUÂN VỀ VỚI ANH
Ta cùng trổi khúc nhạc Xuân hồng
Lời nhớ lời thương điệu bổng trầm
Ca xang múa hát ngàn ánh nến
Lung linh ẩn hiện hoà nguyệt cầm
Thu vẫn ơ thờ áo tím phôi
Pha mờ trăng mộng dệt bờ môi
Rung lên cung bậc sầu ai oán
Chỉ là kí ức lặng hồ tan
Đông đã đủ tàn Thu cũng xa
Chỉ còn đây nguyệt cầm Xuân ca
Ngày mơ tiếp mới ngàn hoa thắm
Sắc đậm hương thơ đến mọi nhà
Anh hãy về đây ngắm quê hương
Xứ mơ tươi thắm khắp nẻo đường
Ngời lên ánh mắt tình đất nước
Trời thơ muôn sắc hồng yêu thương
Khúc Niệm Từ
ĐÀN VƯƠNG Ý NHẠC
Khúc Niệm Từ đàn vương ý nhạc
Lạc phím hồng trần lối mờ xa
Trăng chênh chếch bóng la ngà
Cung sầu điệu nhớ chỉ là gió mây
Thôi đừng nhớ từ đây Khúc Niệm
Từ một ngày vô ý vào thơ
Vần mơ chỉ mộng vu vơ
Vàng lời đa tạ khách thơ ưu tình
Trăng chếch bóng nửa vành đơn chiếc
Lẻ loi dìm biển biếc lầu mơ
Trăng sầu sâu huyết hồn thơ
Viết lên phiến đá đợi chờ ngàn năm
Đàn Vẳng lặng âm thanh trầm bổng
Khúc Nghê Thường tiên cảnh vọng lâu
Cung Hằng Nguyệt Quế âu sầu
Nửa vầng Trăng nhớ nửa sầu hư không
Màu thơ tím phủ sương lòng
Trắng canh lạnh buốt gửi hồng trần mơ
...
Khúc Niệm Từ
Khúc Niệm Từ đàn vương ý nhạc
Lạc phím hồng trần lối mờ xa
Trăng chênh chếch bóng la ngà
Cung sầu điệu nhớ chỉ là gió mây
Thôi đừng nhớ từ đây Khúc Niệm
Từ một ngày vô ý vào thơ
Vần mơ chỉ mộng vu vơ
Vàng lời đa tạ khách thơ ưu tình
Trăng chếch bóng nửa vành đơn chiếc
Lẻ loi dìm biển biếc lầu mơ
Trăng sầu sâu huyết hồn thơ
Viết lên phiến đá đợi chờ ngàn năm
Đàn Vẳng lặng âm thanh trầm bổng
Khúc Nghê Thường tiên cảnh vọng lâu
Cung Hằng Nguyệt Quế âu sầu
Nửa vầng Trăng nhớ nửa sầu hư không
Màu thơ tím phủ sương lòng
Trắng canh lạnh buốt gửi hồng trần mơ
...
Khúc Niệm Từ
TRỞ GIẤC MÙA SANG
Thu trở mình mơ tiết về nguồn
Rừng chiều đổ xuống màn mưa tuôn
Rì rào lá trĩu nghiêng vành nhớ
Rỏ dốc triền ngơ ngác lặng buồn
Thu trắng sương sầu liễu rũ buông
Bên hàng dương thẳng tắp im lìm
Chịu tang quấn mảnh sầu mây bạc
Cánh lạc về đâu nhạn mỏi tìm
Mùa Trăng thức dậy tỉnh mơ hài
Về rừng Thu ngẩn ngơ mắt nai
Vài cành lá muộn khua xào xạc
Gió lùa cánh hạc bước soãi dài
Mộng chửa mơ tròn giấc ngủ say
Đàn ai ru mộng vọng thiên thai
Nghê Thường vũ điệu ngàn bướm lộng
Dạ khúc tương sầu dáng liễu mai
Chỉ là mộng mị vờn bướm hoa
Cung thương lỗi nhịp tiếng giao hoà
Phím chùng sợi nhớ tơ lòng khúc
Đoạn trường khoảnh khắc nhạc xưa nhoà
Khúc Niệm Từ
Thu trở mình mơ tiết về nguồn
Rừng chiều đổ xuống màn mưa tuôn
Rì rào lá trĩu nghiêng vành nhớ
Rỏ dốc triền ngơ ngác lặng buồn
Thu trắng sương sầu liễu rũ buông
Bên hàng dương thẳng tắp im lìm
Chịu tang quấn mảnh sầu mây bạc
Cánh lạc về đâu nhạn mỏi tìm
Mùa Trăng thức dậy tỉnh mơ hài
Về rừng Thu ngẩn ngơ mắt nai
Vài cành lá muộn khua xào xạc
Gió lùa cánh hạc bước soãi dài
Mộng chửa mơ tròn giấc ngủ say
Đàn ai ru mộng vọng thiên thai
Nghê Thường vũ điệu ngàn bướm lộng
Dạ khúc tương sầu dáng liễu mai
Chỉ là mộng mị vờn bướm hoa
Cung thương lỗi nhịp tiếng giao hoà
Phím chùng sợi nhớ tơ lòng khúc
Đoạn trường khoảnh khắc nhạc xưa nhoà
Khúc Niệm Từ
PAGE 3
PAGE 4
PAGE 5
PAGE 6
PAGE 7
PAGE 8
PAGE 9
PAGE 10
PAGE 11
PAGE 12
PAGE 13
PAGE 14
PAGE 15
PAGE 16
PAGE 17
PAGE 18
PAGE 19
PAGE 20
PAGE 21
PAGE 22
PAGE 23
PAGE 24
PAGE 25
PAGE 26
PAGE 27
PAGE 28
PAGE 29
PAGE 30
PAGE 31
PAGE 32
PAGE 33
PAGE 34
PAGE 35
PAGE 36
PAGE 37
PAGE 38
PAGE 39
PAGE 40
PAGE 41
PAGE 42
PAGE 43
PAGE 44
PAGE 45
PAGE 46
KHÚC NIỆM TỪ NGÂN NGA
Đàn buồn lơi lạc khúc
Gió thoảng đưa qua mành
Mưa tuôn rơi từng hạt
Nhỏ giọt buồn long lanh
Đôi mắt Thu buồn quá
Một mùa nữa trôi qua
Rừng Thu thay màu lá
Vàng úa rơi la đà
Mưa rừng buông lã chã
Giọt vắn dài tuôn ra
Trận mưa buồn xối xả
Khúc Niệm Từ ngân nga
KHÚC NIỆM TỪ
14/9/2013
NGÀY THU MỚI
Thu về mơ lá biếc
Cành chồi mở cánh xa
Gió đùa mây thân thiết
Reo khúc nhạc hoan ca
Sắc màu trời diễm tuyệt
Vầng hồng rạng đằng đông
đàn chim non chao liệng
Chấp đôi cánh cao bồng
Chân em bước đến trường
Nắng trải hồng yêu thương
Gót chân son vào lớp
Vui kiến thức học đường
KHÚC NIỆM TỪ
21/9/2011

NGUYEN THANH <<<<<<<<<<<<<<<<->>>>>>>>>>>>>>>> KHUCNIEMTU
KHÚC NHẠC LÒNG
Anh về kịp chuyến chiều thưa
Mà nghe kí ức đong đưa nhớ về
Bến Tương còn đợi đường quê
Bước chân xa mãi lê thê bụi nhòa
Anh về ướt áo mưa sa
Giọt ngâu dài vắn ngân nga ơi hời
Anh về kịp hẹn em rồi
Vần thơ ta rót ngàn lời luyến thương
Bạc màu vai áo phong sương
Em nghe hương nắng dặm trường còn vương
Bổng trầm điệu khúc Nghê Thường
Hòa cùng âm hưởng bên vườn thơ ca
Anh trông kìa ngàn sao hoa
Dải Ngân vũ khúc sáng lòa nhân gian
Tay ngà mười ngón lướt đàn
Nhẹ nhàng em lắng lời vàng mến thương
Hai đầu nỗi nhớ ... vương vương
Đàn em trổi khúc mộng thường ru anh
Trùng dương hy vọng màu xanh
Anh chờ em nhé Xuân lành vẹn mơ
Em đàn khúc nhạc tình thơ
Tri âm hòa nhịp bến bờ tình chung
Chung tình ngày đợi tương phùng
Cho tròn ước nguyện nhớ nhung một lòng
KHUCNIEMTU
19/9/2013

GÓT NHỎ VỀ THƯƠNG
Ta về ngỏ cũ rừng thay lá
Rụng cả dưới chân vàng bước về
Râm ran tiếng lạc mưa chiều nhớ
Dõi mắt tìm xưa dạt bóng mờ
Thu vắng đường thưa gió gọi sầu
Tiếng hờn vang vọng dưới triền sâu
Lơ ngơ gót nhỏ về mơ lặng
Trở giấc mùa thương ... trắng giọt nhầu
Khép nhẹ vành mi về dĩ vãng
Hồn thơ vương vấn hạt mưa Ngâu
Trở trăn cung phím đàn thơ lạnh
Gãy nhịp cầu thương chốn hẹn đầu
Ta về ngỏ cũ rừng thay lá
Rụng cả dưới chân vàng bước về
Râm ran tiếng lạc mưa chiều nhớ
Dõi mắt tìm xưa dạt bóng mờ
KHÚC NIỆM TỪ
2/10/2013
NHẮN RỪNG THU
TA BƯỚC VỀ XUÂN
Ta về bên cánh hồng thơ đợi
Sắc nhớ Xuân về đẹp lắm ơi
Khúc hát Xuân vui ngàn nhánh mộng
Xuân tươi tình thắm ta bên đời
Anh có thấy không màu nắng mới
Hồng Đào thơ mộng đẹp mơ đầu
Nhạc Xuân ấm áp lời vang vọng
Cho sắc Mai tình vàng cánh chao
Trên bước đường Xuân ta có nhau
Ngàn hoa đua nở vươn cành chào
Du Xuân qua ngõ đầy hương lộng
Xuân mới về rồi Xuân xôn xao
KHUCNIEMTU
4.2.2014

NHẶT THU
Chạnh nỗi niềm thu lá đổ vàng
Ai về giúp nhặt để mùa sang
Trời thương mấy độ còn dang dở
Biển nhớ nhiều đêm vỗ muộn màng
Dõi cánh hoa tàn trăn trở đợi
Trông nhành liễu rủ ngậm ngùi mang
Nằm nghe gió quyện lời than thở
Khóc mảnh tình xưa mộng bẽ bàng.
Gió Bụi
VỌNG THU
Chiều buông chiết* lá rụng mơ vàng
Sướt mướt mưa tràn tiếng vọng sang
Nguyện ước ngày nao còn mộng dở
Chờ mong hiện tại mãi mơ màng
Bình minh dõi mắt niềm thương đợi
Xế bóng trông bờ nỗi nhớ mang
Gió hú từng hồi vang tiếng thở
Mưa tuôn rớt hạt đọng cành bàng
UYỂN NHI
25/6/2014
(* chiết là bứt bỏ, tuốt bỏ, lặt bỏ bớt)
GỌI THU
Trở giấc mùa Thu lá nhuộm vàng
Sương chiều phủ lối nẻo đường sang
Đàn thương lạc phím hờn mơ dở
Điệu nhớ chùng dây dỗi chẳng màng
Lác đác mưa ngâu buông tiếng thở
Lơ thơ cánh nhạn vọng hoang mang
Vi vu gió thét vang rừng nhớ
Gửi mãi tình Thu dưới gốc bàng
NGOCMAI
26.6.2014

Thu phong
Vào thu cảnh vật bổng ươm vàng
Mắt biếc bên rào gởi mộng sang
Rộn rã tim lòng mong rảo bước
Bâng khuâng cánh én vội buông màng
Cung đàn phím lạc vu vơ dệt
Dáng liễu canh dài ấp ủ mang
Nhuốm bệnh tương tư sầu lá úa
Tim yêu khắc đậm ở thân bàng
Vancali 7.3.14

THU NHỚ
Cám cảnh rừng thương rớt cánh vàng
Bao mùa đợi mấy bước người sang
Tiêu mong thổn thức buồn cung dở
Tiếng đợi chơ vơ lặng góc màng
Mỏi áng mây bay về chốn mộng
Trông bờ biển gợn sóng lòng mang
Chờ ai bến vắng trầm tư mặt
Muối tuyết đồi mơ vắc nhánh bàng
KHUCNIEMTU
3.7.2014
MƯA NGÂU
Mưa giăng giăng hạt trắng
Theo lối buồn xa xăm
Từng bước chân lẳng lặng
Giọt mưa tràn giá băng
Mưa về theo nỗi nhớ
Tiếng rơi hờn lăn tăn
Gió vi vu than thở
Gọi hồn thơ vĩnh hằng
Tháng bảy trời mưa Ngâu
Chim Ô Thước bắc cầu
Cho Chức – Ngưu hội ngộ
Sao tiếng mưa vọng sầu ?!
Mưa về mang nỗi nhớ
Hồn thơ giờ nơi đâu
Lặng thầm Thu trăn trở
Trăng nửa mảnh nghiêng sầu
KHUCNIEMTU
3/7/2014

BUỒN THU
Một nhánh lan rừng ai nhớ ai
Mưa buồn từng giọt cứ vương hoài
Mơ trong kí ức vần thơ cũ
Đọng tím màu sầu ai nhớ ai ?!
Xưa ai từng nhặt lá mùa Thu
Gom cả vàng rơi trên dốc mù
Gửi nhắn lời thương về bến hẹn
Nhẹ nhàng thơ rót tiếng lòng ru
...
Hãy trả cho Thu sắc biếc vàng
Trả về dĩ vãng đường tơ hoan
Khúc ca lảnh lót chào ngày mới
Cánh én reo vui hồng nắng chan
Rừng Thu đứng lặng bên đàng
Vi vu gió thổi mơ màng lá rơi
!
!
!
UYỂN NHI
4.8.2014

PAGE 47
Thơ chết
Lòng buồn thơ có vui đâu
Oanh rời ngõ trúc bạn bầu cùng ai?
Vì đâu bão dập mưa cài
Cho hoa héo nụ lá đài rụng rơi
Tay nâng gõ phím rã rời
Lời như tan tác mãi khơi mạch sầu
Dùng giằng nghĩ chẳng ra câu
Thế là thơ chết còn đâu hỡi trời
Người yêu thơ
CỨU THƠ SỐNG LẠI
Để em khám bệnh cho thơ
Thơ mà giẫy chết vần ngơ ngẩn sầu
Để em khám bệnh câu đầu
Câu kế, câu tiếp, xâu câu chuỗi ... rồi!
Thơ tươi tỉnh lại cùng ngồi
Họa cùng bè bạn vang lời vui nha!
Thơ cười hồng nụ như hoa
Vần mơ ta lại vang ca sum vầy...
KNT
24/10/2013
Cám ơn
Cám ơn bác sỹ trang thơ
Mong mau khỏi bệnh người ngơ hết sầu
Để mai thức trọn canh thâu
Gom lời chọn chữ từng câu xinh rồi
Người ta liệu có mong ngồi
Để còn đọc hết bao lời viết nha
Dòng vui lại ngát hương hoa
Vườn mơ tụ hợp thiết tha sum vầy
Người yêu thơ
nhân tháng vu lan chị dán bài này cho em xem né hi...
CÔNG CHA - NGHĨA MẸ
Cái tuổi nhi đồng nghĩ đẹp thay
Ngày ngày chạy nhẩy đến mê say
Đuổi hoa bắt bướm lơ là học
Cha giận người la… nước mắt đầy
Lần đầu tô chữ mẹ cầm tay
Lo lắng cho con mỗi phút giây
Răn dạy lời ăn cùng tiếng nói
Công ơn tựa núi thật cao dày
Thưởng phạt phân minh tính cách cha
Ánh mắt uy nghiêm giữ nếp nhà
Năm tháng đồng hành cùng ý mẹ
Đàn con mỗi phút thấy an hoà
Nhìn lên tóc trắng trên đầu cha
Từng sợi thay màu như nở hoa
Mỗi nếp thời gian trên trán mẹ
Con yêu con ngắm ánh trăng ngà
Mai đây chẳng được cảnh sang giàu
Trong sạch thanh bần ghi nhớ câu
Giữ lấy nếp nhà bao thế hệ
Truyền cho con cháu đến mai sau
Thanh Thanh Khiết

THẪN THỜ THU
Xa nhau đã mấy mùa Thu đổ
Lá rớt bên đồi chiều thẩn thơ
Kí ức chưa nhòa hình bóng cũ
Vần thơ còn giữ màu vàng mơ
Gió gửi về đâu hời tiếng hú
Mà hoài nỗi nhớ điệu vi vu
Sương khứa lên thân bàng lẻ bạn
Buốt giá nhánh sầu nhỏ giọt dư
Tiễn biệt chiều Thu biệt mấy Thu
Rừng thiêng hoang lạnh buồn âm u
Triền non sừng sững ngàn năm đợi
Mưa cứ tuôn màn buông trắng mù
dmihoa
13.8.2014

THU CHỜ
Chiều sương muối trắng trên đồi mơ
Lác đác giọt mưa lẳng lặng chờ
Rừng vắng nhạn chiều sầu lẻ bạn
Lá vàng lảng vảng rớt ơ hờ
Tìm mãi bờ thương đò chở thương
Phù sa nặng nỗi khúc sông buồn
Tương giang mấy nhịp tình thơ nối
Gãy khúc cầu đau đáu đoạn trường
Cung đàn trầm bổng nhớ về ai
Mà tiếng oán than u uất hoài
Gió rít đỉnh non ... sầu nguyệt lạnh
Hờn vương chất ngất tiếng vang ngày
COTIM1995
29.3.2014
THU SẦU
Nắng đổ chiều nay chưa đủ rụng
Lá vàng rải thảm đón chân nai
Thu giăng nỗi nhớ vàng trong mắt
Bóng nhỏ nghiêng ô những bước hài
Xa em mới đó bao mùa chin
Bóng trắng ngày sang quặn lòng hoài
Thương ai tóc xõa chiều gió nổi
Má lúm xôn xao nét trang đài…
Đã hẹn ba thu rồi trở lại
Lời trên mực tím nét chưa phai
Em ơi! Thu đến hồn anh lạnh
Ai đón em về buổi tối mai?
Friday, August 15, 2014
Đoàn Dự
LẠC THU
Mùa nay Thu lạc mảnh trăng sầu
Nguyệt khuyết mù sương khuất dáng ngâu
Rưng rức vàng phai nhầu sắc nhớ
Mắt Nai trĩu mặn giọt mưa nhầu
Người đi ngày ấy Thu chồi lá
Non biếc tơ cành giương tán xa
Ngõ trúc đợi thương ngày trở lại
Tháng năm mòn mỏi bóng xưa nhòa
Lác đác cánh diều chấp chới qua
Rừng Thu sừng sững ngóng chiều tà
Mây buồn lảng vảng chân trời lạ
U uất nỗi niềm mưa vỡ òa
KHUCNIEMTU
18.8.2014
@ Bỗng dưng buồn quá ! KNT họa cùng cho vui nha nhóc COTIM1995, chú ĐOÀN DỰ

GỬI LẠI
Hoa tàn gửi lại mùi hương
Người đi gửi lại con đường dấu chân
Tình yêu gửi lại sông Ngân
Gió qua gửi lại bâng khuâng cho rừng
Bao nhiêu mặn muối cay gừng
Em đi gửi lại vào từng ngày anh...
NguyễnThànhDũng
Vẳng xa
Vàng phai thay sắc rừng xanh
Vi vu gió nhắc yến oanh về đàn
Tình thơ có thiếp có chàng
Người đi kẻ ở miên man điệu buồn
Những chiều mưa trắng màn buông
Dư âm thổn thức giọt tuôn cay dòng
Bao chiều mỏi đợi mòn trông
Sương thu lắc rắc vào lòng giá băng
Dấu chân ngày tháng còn hằn
Mà sao dáng cũ biệt tâm chẳng về
Mưa buồn ào ạt lê thê
Phím sầu nặng nhịp não nề tơ vương
Đàn ai trầm khúc đoạn trường !!!
UYỂN NHI
22.8.2014
PAGE 48


LẶNG LẼ THU BUỒN
Lặng lẽ vàng Thu về lối thưa
Mưa buồn trăn trở nhòe chân đưa
Bâng khuâng sương rót dầy cành lá
Lóng lánh giọt sầu mắt Thu xưa
Hãy trả cho Thu chút nắng hông
Để còn xanh biếc chồi non trong
Để không nghe gió lời than oán
Tiễn lá vàng rơi lấp bụi hồng
Chân bước vô hồn về chốn mơ
Lục tìm chiếc lá khắc bài thơ
Bao nhiêu kỉ niệm đong màu nhớ
Vọng lại tiếng hờn xác lá khô
KHÚC NIỆM TỪ
19.8.2014
@ Chú GIÓ BỤI ơi, về thơ đi chú ! Họa thơ với mọi người cho vui chú nhé !
PAGE 4
PAGE 5
PAGE 6
PAGE 7
PAGE 8
PAGE 9
PAGE 10
PAGE 11
PAGE 12
PAGE 13
PAGE 14
PAGE 15
PAGE 16
PAGE 17
PAGE 18
PAGE 19
PAGE 20
PAGE 21
PAGE 22
PAGE 23
PAGE 24
PAGE 25
PAGE 26
PAGE 27
PAGE 28
PAGE 29
PAGE 30
PAGE 31
PAGE 32
PAGE 33
PAGE 34
PAGE 35
PAGE 36
PAGE 37
PAGE 38
PAGE 39
PAGE 40
PAGE 41
PAGE 42
PAGE 43
PAGE 44
PAGE 45
PAGE 46
KHÚC NIỆM TỪ NGÂN NGA
Đàn buồn lơi lạc khúc
Gió thoảng đưa qua mành
Mưa tuôn rơi từng hạt
Nhỏ giọt buồn long lanh
Đôi mắt Thu buồn quá
Một mùa nữa trôi qua
Rừng Thu thay màu lá
Vàng úa rơi la đà
Mưa rừng buông lã chã
Giọt vắn dài tuôn ra
Trận mưa buồn xối xả
Khúc Niệm Từ ngân nga
KHÚC NIỆM TỪ
14/9/2013
NGÀY THU MỚI
Thu về mơ lá biếc
Cành chồi mở cánh xa
Gió đùa mây thân thiết
Reo khúc nhạc hoan ca
Sắc màu trời diễm tuyệt
Vầng hồng rạng đằng đông
đàn chim non chao liệng
Chấp đôi cánh cao bồng
Chân em bước đến trường
Nắng trải hồng yêu thương
Gót chân son vào lớp
Vui kiến thức học đường
KHÚC NIỆM TỪ
21/9/2011
NGUYEN THANH <<<<<<<<<<<<<<<<->>>>>>>>>>>>>>>> KHUCNIEMTU
Anh về kịp chuyến chiều thưa
Mà nghe kí ức đong đưa nhớ về
Bến Tương còn đợi đường quê
Bước chân xa mãi lê thê bụi nhòa
Anh về ướt áo mưa sa
Giọt ngâu dài vắn ngân nga ơi hời
Anh về kịp hẹn em rồi
Vần thơ ta rót ngàn lời luyến thương
Bạc màu vai áo phong sương
Em nghe hương nắng dặm trường còn vương
Bổng trầm điệu khúc Nghê Thường
Hòa cùng âm hưởng bên vườn thơ ca
Anh trông kìa ngàn sao hoa
Dải Ngân vũ khúc sáng lòa nhân gian
Tay ngà mười ngón lướt đàn
Nhẹ nhàng em lắng lời vàng mến thương
Hai đầu nỗi nhớ ... vương vương
Đàn em trổi khúc mộng thường ru anh
Trùng dương hy vọng màu xanh
Anh chờ em nhé Xuân lành vẹn mơ
Em đàn khúc nhạc tình thơ
Tri âm hòa nhịp bến bờ tình chung
Chung tình ngày đợi tương phùng
Cho tròn ước nguyện nhớ nhung một lòng
KHUCNIEMTU
19/9/2013

GÓT NHỎ VỀ THƯƠNG
Ta về ngỏ cũ rừng thay lá
Rụng cả dưới chân vàng bước về
Râm ran tiếng lạc mưa chiều nhớ
Dõi mắt tìm xưa dạt bóng mờ
Thu vắng đường thưa gió gọi sầu
Tiếng hờn vang vọng dưới triền sâu
Lơ ngơ gót nhỏ về mơ lặng
Trở giấc mùa thương ... trắng giọt nhầu
Khép nhẹ vành mi về dĩ vãng
Hồn thơ vương vấn hạt mưa Ngâu
Trở trăn cung phím đàn thơ lạnh
Gãy nhịp cầu thương chốn hẹn đầu
Ta về ngỏ cũ rừng thay lá
Rụng cả dưới chân vàng bước về
Râm ran tiếng lạc mưa chiều nhớ
Dõi mắt tìm xưa dạt bóng mờ
KHÚC NIỆM TỪ
2/10/2013

NHẮN RỪNG THU
Trời buồn mưa nhiều quá
Ướt thấm cả vườn mơ
Cánh lan rừng gục ngã
Giữa hồn đất chơ vơ
So dây đàn trăn trở
Nhịp gãy khúc đường tơ
Phím long chùng bỏ lỡ
Rối cung lạc tình mơ
Ai có về rừng cũ
Nhắn giùm thu đôi lời
Chiếc lá đề thư ấy
Lạc mất dấu ngàn khơi
KHUCNIEMTU
23/10/2013
TA BƯỚC VỀ XUÂN
Ta về bên cánh hồng thơ đợi
Sắc nhớ Xuân về đẹp lắm ơi
Khúc hát Xuân vui ngàn nhánh mộng
Xuân tươi tình thắm ta bên đời
Anh có thấy không màu nắng mới
Hồng Đào thơ mộng đẹp mơ đầu
Nhạc Xuân ấm áp lời vang vọng
Cho sắc Mai tình vàng cánh chao
Trên bước đường Xuân ta có nhau
Ngàn hoa đua nở vươn cành chào
Du Xuân qua ngõ đầy hương lộng
Xuân mới về rồi Xuân xôn xao
KHUCNIEMTU
4.2.2014
NHẶT THU
Chạnh nỗi niềm thu lá đổ vàng
Ai về giúp nhặt để mùa sang
Trời thương mấy độ còn dang dở
Biển nhớ nhiều đêm vỗ muộn màng
Dõi cánh hoa tàn trăn trở đợi
Trông nhành liễu rủ ngậm ngùi mang
Nằm nghe gió quyện lời than thở
Khóc mảnh tình xưa mộng bẽ bàng.
Gió Bụi
VỌNG THU
Chiều buông chiết* lá rụng mơ vàng
Sướt mướt mưa tràn tiếng vọng sang
Nguyện ước ngày nao còn mộng dở
Chờ mong hiện tại mãi mơ màng
Bình minh dõi mắt niềm thương đợi
Xế bóng trông bờ nỗi nhớ mang
Gió hú từng hồi vang tiếng thở
Mưa tuôn rớt hạt đọng cành bàng
UYỂN NHI
25/6/2014
(* chiết là bứt bỏ, tuốt bỏ, lặt bỏ bớt)
GỌI THU
Trở giấc mùa Thu lá nhuộm vàng
Sương chiều phủ lối nẻo đường sang
Đàn thương lạc phím hờn mơ dở
Điệu nhớ chùng dây dỗi chẳng màng
Lác đác mưa ngâu buông tiếng thở
Lơ thơ cánh nhạn vọng hoang mang
Vi vu gió thét vang rừng nhớ
Gửi mãi tình Thu dưới gốc bàng
NGOCMAI
26.6.2014
Thu phong
Vào thu cảnh vật bổng ươm vàng
Mắt biếc bên rào gởi mộng sang
Rộn rã tim lòng mong rảo bước
Bâng khuâng cánh én vội buông màng
Cung đàn phím lạc vu vơ dệt
Dáng liễu canh dài ấp ủ mang
Nhuốm bệnh tương tư sầu lá úa
Tim yêu khắc đậm ở thân bàng
Vancali 7.3.14

THU NHỚ
Cám cảnh rừng thương rớt cánh vàng
Bao mùa đợi mấy bước người sang
Tiêu mong thổn thức buồn cung dở
Tiếng đợi chơ vơ lặng góc màng
Mỏi áng mây bay về chốn mộng
Trông bờ biển gợn sóng lòng mang
Chờ ai bến vắng trầm tư mặt
Muối tuyết đồi mơ vắc nhánh bàng
KHUCNIEMTU
3.7.2014

MƯA NGÂU
Mưa giăng giăng hạt trắng
Theo lối buồn xa xăm
Từng bước chân lẳng lặng
Giọt mưa tràn giá băng
Mưa về theo nỗi nhớ
Tiếng rơi hờn lăn tăn
Gió vi vu than thở
Gọi hồn thơ vĩnh hằng
Tháng bảy trời mưa Ngâu
Chim Ô Thước bắc cầu
Cho Chức – Ngưu hội ngộ
Sao tiếng mưa vọng sầu ?!
Mưa về mang nỗi nhớ
Hồn thơ giờ nơi đâu
Lặng thầm Thu trăn trở
Trăng nửa mảnh nghiêng sầu
KHUCNIEMTU
3/7/2014

BUỒN THU
Một nhánh lan rừng ai nhớ ai
Mưa buồn từng giọt cứ vương hoài
Mơ trong kí ức vần thơ cũ
Đọng tím màu sầu ai nhớ ai ?!
Xưa ai từng nhặt lá mùa Thu
Gom cả vàng rơi trên dốc mù
Gửi nhắn lời thương về bến hẹn
Nhẹ nhàng thơ rót tiếng lòng ru
...
Hãy trả cho Thu sắc biếc vàng
Trả về dĩ vãng đường tơ hoan
Khúc ca lảnh lót chào ngày mới
Cánh én reo vui hồng nắng chan
Rừng Thu đứng lặng bên đàng
Vi vu gió thổi mơ màng lá rơi
!
!
!
UYỂN NHI
4.8.2014
PAGE 47
Thơ chết
Lòng buồn thơ có vui đâu
Oanh rời ngõ trúc bạn bầu cùng ai?
Vì đâu bão dập mưa cài
Cho hoa héo nụ lá đài rụng rơi
Tay nâng gõ phím rã rời
Lời như tan tác mãi khơi mạch sầu
Dùng giằng nghĩ chẳng ra câu
Thế là thơ chết còn đâu hỡi trời
Người yêu thơ
CỨU THƠ SỐNG LẠI
Để em khám bệnh cho thơ
Thơ mà giẫy chết vần ngơ ngẩn sầu
Để em khám bệnh câu đầu
Câu kế, câu tiếp, xâu câu chuỗi ... rồi!
Thơ tươi tỉnh lại cùng ngồi
Họa cùng bè bạn vang lời vui nha!
Thơ cười hồng nụ như hoa
Vần mơ ta lại vang ca sum vầy...
KNT
24/10/2013
Cám ơn
Cám ơn bác sỹ trang thơ
Mong mau khỏi bệnh người ngơ hết sầu
Để mai thức trọn canh thâu
Gom lời chọn chữ từng câu xinh rồi
Người ta liệu có mong ngồi
Để còn đọc hết bao lời viết nha
Dòng vui lại ngát hương hoa
Vườn mơ tụ hợp thiết tha sum vầy
Người yêu thơ
nhân tháng vu lan chị dán bài này cho em xem né hi...
CÔNG CHA - NGHĨA MẸ
Cái tuổi nhi đồng nghĩ đẹp thay
Ngày ngày chạy nhẩy đến mê say
Đuổi hoa bắt bướm lơ là học
Cha giận người la… nước mắt đầy
Lần đầu tô chữ mẹ cầm tay
Lo lắng cho con mỗi phút giây
Răn dạy lời ăn cùng tiếng nói
Công ơn tựa núi thật cao dày
Thưởng phạt phân minh tính cách cha
Ánh mắt uy nghiêm giữ nếp nhà
Năm tháng đồng hành cùng ý mẹ
Đàn con mỗi phút thấy an hoà
Nhìn lên tóc trắng trên đầu cha
Từng sợi thay màu như nở hoa
Mỗi nếp thời gian trên trán mẹ
Con yêu con ngắm ánh trăng ngà
Mai đây chẳng được cảnh sang giàu
Trong sạch thanh bần ghi nhớ câu
Giữ lấy nếp nhà bao thế hệ
Truyền cho con cháu đến mai sau
Thanh Thanh Khiết
THẪN THỜ THU
Xa nhau đã mấy mùa Thu đổ
Lá rớt bên đồi chiều thẩn thơ
Kí ức chưa nhòa hình bóng cũ
Vần thơ còn giữ màu vàng mơ
Gió gửi về đâu hời tiếng hú
Mà hoài nỗi nhớ điệu vi vu
Sương khứa lên thân bàng lẻ bạn
Buốt giá nhánh sầu nhỏ giọt dư
Tiễn biệt chiều Thu biệt mấy Thu
Rừng thiêng hoang lạnh buồn âm u
Triền non sừng sững ngàn năm đợi
Mưa cứ tuôn màn buông trắng mù
dmihoa
13.8.2014
BIỂN NHỚ GỌI THẦM
Em đứng bên này bờ cát trắng
Anh ngồi trầm lắng biển mênh mông
Gọi sầu biển gợn từng cơn sóng
Dĩ vãng xưa tìm về nhớ mong
Cánh buồm xa chở ngàn mơ ước
Đọng mặn bờ môi mỏi vĩnh hằng
Từng đợt sóng buồn chuồm phủ lấp
Ru sầu biển hát vọng xa xăm
Em có về không về lại không
Để nghe biển lắng bến mơ lòng
Tựa vào ngực trái mơ trầm khúc
Điệu nhạc Tiêu Tương thỏa chờ mong
COTIM1995
20/5/2014
BIỂN HÁT LỜI THƯƠNG
Anh có chờ em bên bờ biển
Đùa thương sóng vỗ cát vàng tên
SƯƠNG THU lóng lánh trên cành biếc
Đọng mãi hồn thơ tiết giao mùa
Trầm bổng cung đàn Little_Ant
Để nghe biển hát ngút xa ngàn
Thanh ngân vang mãi lời mơ hẹn
Gợn tiếng tơ vương vẹn chung tình
Sóng biển khẽ khàng ru giấc say
Biển trong xanh mãi màu trời mây
Du dương phím nhạc nhẹ nhàng lướt
Biển ngát trời Thu lòng ngất ngây
...
KHUCNIEMTU
26.7.2014
NHỚ EM NHỚ BIỂN HOÀI ... MIÊN MAN
Ta đến thăm em chiều biển lặng
Trùng dương xa thẳm cánh buồm căng
Trời xanh bay mỏi cánh cò trắng
Gửi gió về nơi cung nguyệt Hằng
Em có đợi ta về bến hẹn
Thu nay chắc lá vẫn mơ vàng
Để ta viết lại đôi dòng chữ
Tô thắm vầng trăng giấc mộng ngàn
Biển vỗ chồm bương từng gợn sóng
Chân em di nhẹ vờn lăn tăn
Triều lên con nước long lanh biếc
Trải gót em qua cát mịn màng
Nhớ em nhớ biển hoài ... miên man
HRPT
6.8.2014
TÌNH BIỂN ... QUÊ HƯƠNG
Hải Âu bay lượn vòm trời
Mây xanh biển biếc cho ngời sắc thơ
Người mang biển mộng vào mơ
Cho hồn thi tứ ngẩn ngơ Thi Hào
Biển vui gợn sóng rì rào
Ngân lên tiếng hát dạt dào quê hương
Tình biển thắm đượm thân thương
Tình quê bát ngát vấn vương bao tình
Gửi em vạt nắng làm tin
Tình em - Tình biển luôn in vào lòng
Nắng biển tô má em hồng
Cho anh nhớ mãi mắt trông biển chiều
Bổng trầm biển hát lời yêu
Tình em - Tình biển bao điều nào quên
Em một bên - Biển một bên
Lòng anh ngào ngạt mông mênh biển tình
UYỂN NHI
11.8.2014
BIỂN VÀ EM
Anh có về thăm một dạo
Biển xanh dào dạt lao xao
Bọt tung trắng màu mừng rỡ
Vần thơ em mãi ngọt ngào
Hải Âu lưng trời gửi nhắn
Tin hồng lộng gió trời mong
Mắt mơ thỏa chờ trông ngóng
Tình thơ bừng sắc hừng đông
Anh nhớ về thăm biển nhé
Cát vàng trải mịn bước chân
Sóng reo vỗ vào bờ trắng
Nhịp đều nhẹ gợn lăn tăn
Biển - Em ... nhớ mãi ngàn năm !
NGOCMAI99
11.8.2014
BIỂN NHỚ
Biển vỗ bờ... biển gọi từ xa xăm
Anh bâng khuâng tìm lại tiếng vỹ cầm
Em thả nhớ trôi ra chiều biển rộng
Tiếng vỹ cầm ấp ủ mộng vàng mơ
Biển vẫn về vỗ nhẹ khúc nhạc thơ
Cho nỗi nhớ xa xưa nay về chờ
Biển của em... của anh ngàn ý mộng...
Ôi buổi chiều... gió lộng buổi chiều lên
Em một bên và biển một bên
Thân thương lắm chiều lên nghe biển gọi
Giấc mơ hồng cùng dõi mắt về quê hương
Quê hương ta ngàn đời vẫn còn thương
Đất Việt ơiiii ! tình mãi còn vấn vương
Little_Ant
15.08.2014
@ Nhớ quá tuổi thơ nô đùa trên cát
THU CHỜ
Chiều sương muối trắng trên đồi mơ
Lác đác giọt mưa lẳng lặng chờ
Rừng vắng nhạn chiều sầu lẻ bạn
Lá vàng lảng vảng rớt ơ hờ
Tìm mãi bờ thương đò chở thương
Phù sa nặng nỗi khúc sông buồn
Tương giang mấy nhịp tình thơ nối
Gãy khúc cầu đau đáu đoạn trường
Cung đàn trầm bổng nhớ về ai
Mà tiếng oán than u uất hoài
Gió rít đỉnh non ... sầu nguyệt lạnh
Hờn vương chất ngất tiếng vang ngày
COTIM1995
29.3.2014
THU SẦU
Nắng đổ chiều nay chưa đủ rụng
Lá vàng rải thảm đón chân nai
Thu giăng nỗi nhớ vàng trong mắt
Bóng nhỏ nghiêng ô những bước hài
Xa em mới đó bao mùa chin
Bóng trắng ngày sang quặn lòng hoài
Thương ai tóc xõa chiều gió nổi
Má lúm xôn xao nét trang đài…
Đã hẹn ba thu rồi trở lại
Lời trên mực tím nét chưa phai
Em ơi! Thu đến hồn anh lạnh
Ai đón em về buổi tối mai?
Friday, August 15, 2014
Đoàn Dự
LẠC THU
Mùa nay Thu lạc mảnh trăng sầu
Nguyệt khuyết mù sương khuất dáng ngâu
Rưng rức vàng phai nhầu sắc nhớ
Mắt Nai trĩu mặn giọt mưa nhầu
Người đi ngày ấy Thu chồi lá
Non biếc tơ cành giương tán xa
Ngõ trúc đợi thương ngày trở lại
Tháng năm mòn mỏi bóng xưa nhòa
Lác đác cánh diều chấp chới qua
Rừng Thu sừng sững ngóng chiều tà
Mây buồn lảng vảng chân trời lạ
U uất nỗi niềm mưa vỡ òa
KHUCNIEMTU
18.8.2014
GỬI LẠI
Hoa tàn gửi lại mùi hương
Người đi gửi lại con đường dấu chân
Tình yêu gửi lại sông Ngân
Gió qua gửi lại bâng khuâng cho rừng
Bao nhiêu mặn muối cay gừng
Em đi gửi lại vào từng ngày anh...
NguyễnThànhDũng
Vẳng xa
Vàng phai thay sắc rừng xanh
Vi vu gió nhắc yến oanh về đàn
Tình thơ có thiếp có chàng
Người đi kẻ ở miên man điệu buồn
Những chiều mưa trắng màn buông
Dư âm thổn thức giọt tuôn cay dòng
Bao chiều mỏi đợi mòn trông
Sương thu lắc rắc vào lòng giá băng
Dấu chân ngày tháng còn hằn
Mà sao dáng cũ biệt tâm chẳng về
Mưa buồn ào ạt lê thê
Phím sầu nặng nhịp não nề tơ vương
Đàn ai trầm khúc đoạn trường !!!
UYỂN NHI
22.8.2014
PAGE 48

LẶNG LẼ THU BUỒN
Lặng lẽ vàng Thu về lối thưa
Mưa buồn trăn trở nhòe chân đưa
Bâng khuâng sương rót dầy cành lá
Lóng lánh giọt sầu mắt Thu xưa
Hãy trả cho Thu chút nắng hông
Để còn xanh biếc chồi non trong
Để không nghe gió lời than oán
Tiễn lá vàng rơi lấp bụi hồng
Chân bước vô hồn về chốn mơ
Lục tìm chiếc lá khắc bài thơ
Bao nhiêu kỉ niệm đong màu nhớ
Vọng lại tiếng hờn xác lá khô
KHÚC NIỆM TỪ
19.8.2014
Tương tư
Anh biết thu về trong mắt em
Khi ngàn tia nắng rọi xuyên rèm
Dăm làn mây trắng trôi hờ hững
Thương nhớ trở về day dứt thêm
Xao xác lá vàng vương gót chân
Gió thu man mác thoảng ân cần
Tròn xoe đôi mắt nai ngơ ngác
Cho sắc thu sang thắm bội phần
Lặng lẽ nàng thu say mắt trong
Bờ môi quyện nắng nét thêm hồng
Tương tư bất chợt tràn lai láng
Thấm chiếc lá vàng đượm ước mong
Gió Bụi
(Dựa vào bài thơ xướng mà chú họa lại cho có hồn thơ. Chúc cháu KNT luôn vui thơ)
@ 2 chú cháu nhà này, thơ thẩn gì mà buồn thế ? Để HƯ KHÔNG trộn thêm gia vị buồn chút nữa cho vui nha !
EM VỀ TÍM CẢ MÙA THƯƠNG ĐỢI
Em về tím cả mùa thương đợi
Sắc nhớ mơ vàng cánh mộng rơi
Anh có hong giùm màu lá cũ
Để hồn Thu lạnh bớt đơn côi
Giao mùa tuyết phủ dầy băng trắng
Lặng lẽ chân tìm dấu vết xưa
Trầm khúc tương tư nào quạnh vắng
Anh buông nhịp phím lỡ cung thừa
Em cuối xuống mồ đấp nấm thơ
Mà nghe hồi ức vọng não nề
Thắp lên ngọn nến ngàn năm nhớ
Biền biệt tình chung tiếng hẹn thề
HƯ KHÔNG
29.8.2014
TIỄN THU
Trở gót mơ tìm về chốn xưa
Tiếng Thu đàn trổi khúc tơ đưa
Bổng trầm mười ngón lùa cung nhớ
Nhịp dỗi điệu hờn òa tiếng mưa
Người có về chưa về lại chưa
Mà đồi xưa vắng bước hoang thừa
Rêu sầu lối cũ sương mờ trắng
Quạnh vắng bao chiều lạc vó thưa
Tuấn mã phi nhanh về ngõ đợi
Sáu con ngựa trắng xếp hàng đôi
Vi vu gió hú vang rừng khóc
Tiễn biệt mưa tuôn ngất cuối trời
COTIM1995
29.8.2014
@ Hi Khúc Niệm Từ và Uyển Nhi ơiiii ! Hôm nay ngày thật đặc biệt ! Ngày cuối Đông, Tí nữa đây là mùa Xuân sẽ về rồi .... Mai về chim sẽ ca hát vui lắm cạnh bên núi đồi Hì
Nhớ cuối Thu sang Đông nào năm trước khi Sương Thu bé nhỏ xinh xinh chưa về với Kiến Nhỏ tí ti , lúc đó một buổi chiều sau giờ làm việc , Kiến Nhỏ ngồi một mình nơi quán vắng trong chiều Đông không nắng ngước nhìn bầu trời rồi nhìn ra bờ ngõ thì chợt như được thấy dáng Thu sang
Verse 1 melody bỗng về liền trong khoảnh khắc , Kiến Nhỏ hát tới hát lui mãi trong hai ngày mà cứ cũng chỉ được một verse thôi cho đến mãi ngày thứ ba, hôm sau khi Sương Thu post bài Thơ TIẾNG GỌI THU XƯA xong Kiến Nhỏ hoạ lại thì lúc ấy bài hát mới thành hình được Hì hì hì hì
Khúc Niệm Từ em , ngày mai anh dắt Sương Thu lên cạnh núi đồi để nghe chim ca hát em nhe
Gửi em nghe lại TIẾNG GỌI THU XƯA nhe
SƯƠNG THU
TIẾNG GỌI THU XƯA
Ai trả cho Thu cánh lá buồn
Trả màu mực tím của chiều buông
Trả thương trả nhớ về xưa ấy
Trả lại dòng sông chảy cuối nguồn
Giữa mùa Hạ trắng, tìm đâu Thu?
Ban trưa nắng ấm, đâu sương mù?
Đã chiều, chưa tối, làm sao sáng?
Thu sắp về chưa? ... bóng mịt mù!
Gió cuốn mây trời lảng vảng bay
Chở niềm tâm sự ... hạt mưa rây
Ướt đầy mắt nhỏ cay bờ nhớ
Kí ức Thu nào về lại đây
SƯƠNG THU
TRẢ LẠI MÙA THU
Ta trả về Thu cánh lá buồn
Tô lên sắc tím màu chiều buông
Pha vào nỗi nhớ sương trong vắc
Đẹp mắt chiều Thu sương giăng mù
Giữa mùa Hạ trắng nắng vàng hôn
Hôn lên nỗi nhớ Thu chưa về
Cất vào đêm tối chờ mai sáng
Thu sẽ muôn ngàn đẹp tiếng Thu
Gió cuốn chiều nay mây bay về
Mây giăng giăng thấp ngập mưa rây
Đong đầy nỗi nhớ Thu ai đợi
Em hỡi chiều nay ... Thu quay về
Little_Ant
Tiếng Gọi Thu Xưa
THƠ : SƯƠNG THU - Little_Ant
NHẠC : TRẦN MINH BÌNH
Ca Sĩ : Thanh Tuấn
Released : Team Z5000 Concert Sound Productions
TIẾNG GỌI THU XƯA
Có những buổi chiều...
Ở nơi ta thành phố vắng......
Có những buổi chiều...
Về con nắng ngủ quên say......
Có những buổi chiều...
Ngỡ hây hây môi em đỏ.......
Và có những buổi chiều...
kìa, ngoài ngõ bước Thu sang......
Ta trả về Thu... cánh lá buồn...... ( chorus )
Tô lên sắc tím màu chiều buông.......
.Pha vào nỗi nhớ Sương trong vắc...
Đẹp mắt chiều Thu sương giăng mù !
Giữa mùa Hạ trắng nắng vàng hôn.....
.Hôn lên nỗi nhớ Thu ai đợi......
.Cất vào đêm tối chờ mai sáng.....
.Thu sẽ muôn ngàn đẹp tiếng Thu!
Gió cuốn chiều nay mây bay về....
.Mây giăng giăng thấp ngập mưa rây
Đong đầy nỗi nhớ Thu em đợi....
.Em hỡi chiều nay ... Thu quay về !
Little_Ant ( Những buổi chiều của mùa đông không nắng )
KHÚC ĐÀN TÌNH XA
Lướt nhanh
năm ngón tay mềm
Lá Thu vẫn mãi bên thềm rụng rơi
Nhạc sầu
trổi khúc chơi vơi
Ngàn năm vẫn đợi _ nhạt lơi lối về
Trăng thanh
rớt xuống tóc thề
vương sầu lên mắt _ đường về còn xa
Đêm nay
Trăng ngã _ vàng ngà
Giấc mơ vẫn thắm _ tình xa phai màu
Khúc Niệm Từ
LẮNG NGHE ĐÀN KHÚC TÌNH XA
Anh lê mòn gót đôi hài
Ngàn xa vạn dặm đến nay tìm nàng
Khúc Niệm Từ trầm bổng cung đàn
Gọi hồn thơ nhớ về mang nỗi lòng
Đường xa cách núi biển sông
Anh cũng quyết tới đến dòng Tương Giang
Lắng nghe điệu khúc mơ màng
Của nàng tiên nữ nhân gian khãy đàn
Lảng du nhịp khúc nhặt khoan
Len vào kí ức hàng tràn nhớ nhung
Đàn vương đợi bước trùng phùng
Bên trời xa xứ về cùng bên nhau
Đàn ơi sao lắng dạt dào
Tim ta cứ mãi xao xao nhịp trùng
vtglcn
TIẾNG ĐÀN EM NGÂN XA
Trên trời có một chòm sao
Một vì rụng xuống biến thành trăng thanh
Trăng thanh rơi xuống tóc xanh
Hong lên màu tóc _ làm thanh tóc mềm
Nhạc vàng nhịp khúc vẳng êm
Trong xa xăm ấy_ nhẹ thêm nổi sầu
Nhạc sầu lạc khúc về đâu
Nhạc rơi từng phím cung sầu ngân xa
Chạnh lòng người ở phương xa
Nhìn ai lướt phím lòng xa ngậm ngùi
Dáng xuân một sắc mây trời
Nàng nâng phím nhạc đợi người trăm năm
Đường về vạn nẻo xa xăm
Giấc mơ vẫn thắm _ người xa chưa về
Nguyên Thanh
@ Vâng ạ ! Theo trình tự thơ hoạ, KNT xin đáp lễ bạn thơ nha:
$$$ Với nhóc vtglcn :
VẦN THƠ GỬI LẠI CHO NGƯỜI
Vần thơ gửi lại cho người
Biết ai còn giữ những lời tình mơ
Thơ tình vào giấc mộng chờ
Cho vần hợp ý vẩn vơ song hành
Thơ là nửa mảnh trăng dành
Thi nhân hoạ phú để gần nhau hơn
Tuy là thơ cũng biết hờn
Cũng thương cũng ghét cũng đờn cũng ca
Thơ là trăm hướng ta bà
Thiên tâm bác nhã mãi là là thơ
Thơ treo ngọn đuốc vườn thơ
Sáng từ góc nhỏ hồng mơ cõi lòng
Thơ là không sắc sắc không
Vậy mà vần trổi nhịp lòng luyến lưu
Vần thơ gửi lại nghìn thu
Để thi nhân mãi hương du bút vàng
Khúc Niệm Từ
$$$ Với anh Nguyên :
KHÔNG CÒN NGHE TIẾNG EM ĐÀN
Không còn nghe tiếng em đàn
Thì thôi thôi nhé trăng vàng vẫn soi
Lời em chẳng hát nửa vời
Thì thôi thôi nhé để người khác say
Mưa về ướt nặng lòng ai
Mi em vẫn mãi dõi hoài xa xăm
Chiều Đông giá rét lặng căm
Mà Xuân trờ đến lâm thâm mưa buồn
Hoà cùng sương trắng mờ buông
Ảo hình xa thẵm ngỏ đường chắn ngang
Hôm qua còn chiếc lá tàn
Sau đêm giông tuyết lá vàng rụng rơi
Giờ đây chỉ còn cành trơ
Rừng sầu vẳng tiếng vu vơ gió buồn
Khúc Niệm Từ
( Hi hi hi...em đáp lễ rồi đấy nhé các sư
huynh ới ời ơi ! Thơ buồn chứ không phải em buồn đâu nha ! Vì "thơ chỉ
là thơ thôi mà !")
Ta vui gửi mấy vần thơ
Ta buồn cũng gửi lòng mơ để sầu...
...
ĐÀN THƠ
Em hãy đàn lên khúc nhạc lòng
Trời trăng mây nước ai chờ mong
Dải ngân thắp sáng hồn thi tứ
Dào dạt chan hòa tiếng đợi trông
vtglcn 05.01.2011 18:51:01
(Nhóc KNT đàn vui nha ! Đàn cho NT nghe ! Hi hi hi)
ĐÀN XƯA
Vắng tiếng cung đàn vắng tiếng ngâm
Mây trôi hờ hững đến âm thầm
Trăng đang khuất bóng cành thu chết
Thì thầm tâm thức tiếng mưa râm
Cung khúc gọi hồn thơ bất tận
Đàn rung cung phím ấy bao lần
Gọi nắng làm vương hương hoa tuyết
Thu vê mang nỗi nhớ bâng khuâng
Cành thu trơ trọi che vầng nguyệt
Mây tím đùn quanh khuất ngõ tìm
Em có còn mơ mình hai đứa
Vần thơ chung mộng ước năm xưa
Gọi nắng cho trời thu cao vút
Gọi trăng tỏa sáng đợi tình chung
Cho em nhặt lá thu vàng rụng
Cho anh hương ngọt cuộc trùng phùng
Nguyên Thanh
02-09-2014


Hỡi người con gái tôi yêu
Bên kia có hiểu mưa chiều ở đây
Đêm nay trăng khuất vào mây
Còn ai trông đợi chiều nay ai về
BỜ XA
Buồm căng bến đợi xa xăm
Hai bờ xa cách trăm năm lở bồi
Để dòng nước chảy đơn côi
Để mùa Xuân chín thầm lời thở than
Uyên về đậu nhánh Mai vàng
Én Xuân gọi bạn bên hàng Đào thương
Ai về trên bến Tầm Dương
Cho vần thơ nhắn giang tương còn chờ
Câu thơ gãy khúc lỡ mơ
Đàn thơ lỗi nhịp cung tơ ước nguyền
Sầu ai Trăng chếch chênh nghiêng
Nửa vầng Trăng thức tỉnh miền hư không
Tiếng thơ đàn lắng vào lòng
Xa đưa tiếng vọng buồn trông ... nỗi niềm
Đàn rơi mấy nhịp sầu riêng ...
...
KHÚC NIỆM TỪ
22/1/20013
AI BIẾT
Sầu riêng ai biết, niềm riêng ai cùng!
Một người đứng lặng buồn trông
Một người mãi miết bắt dòng thời gian
Để cho gió thoảng mây ngàn
Mây quên hẹn ước lang thang cuối trời
Trăng nghiêng nửa mảnh bên đời
Sầu ai trăng để lệ rơi thành dòng
Tiết mùa đông phủ đồi không
Sương vây nặng hạt mưa trong lòng người
Xuân này hai đứa hai nơi
Uyên sầu lẻ bạn không lời chào xuân
Xa xa vọng tiếng thơ buồn
Hồn thơ như hiểu nỗi buồn gió lay!
Ngọc Duy Thanh
25/1/2013
PAGE 49
NIỀM RIÊNG AI HIỂU
Bên kia ai hiểu được lòng tôi
Bởi quá xa xôi cách biển trời
Tôi vẫn thầm mong nào ai thấu
Nên tình vẫn mãi cứ xa xôi
Biết sẽ yêu em là tuyệt vọng
Sao lòng tôi vẫn cứ hoài mong
Vô tư em viết vài câu nhớ
Tôi thức thâu đêm để đợi chờ
Đời anh sương gió đường rong ruổi
Gót hồng xuân mộng tuổi em vui
Tôi đi dấn bước đời mưa bụi
Ngoảnh lại sau lưng đã nửa đời
Tôi biết đêm nay về đợi mãi
Thư tình tôi viết gửi cho ai
Dẫu quên hay nhớ thì tôi đã
Khắc đậm tên em một cuộc đời
Ngọc Duy Thanh
27/01/2013
NẮNG XUÂN
Ở phương này nắng ấm cả mùa đông
Nắng vẫn thắm màu hồng pha sắc mạ
Trời đồng bằng xanh xanh màu của lá
Và rằng anh đang đứng giữa trời xa
Muốn gửi qua em một chút nắng hồng
Để trải ấm con đường trong tuyết trắng
Cho bên em tuyết nhẹ rơi trong nắng
Và mùa đông em có nắng phương Nam
Hai chúng ta cách một khoảng trời xa
Tuyết bên ấy với anh là rất lạ
Còn với em phương Nam vào mùa hạ
Em sẽ nói rằng “Ồ! nóng quá đi nha”
Nắng ở trên trời và tuyết rơi rơi
Anh vẫn nguyện nắng hồng luôn trải rộng
Trời màu hồng hai ta về chung bóng
Và mùa đông có nắng ở trong lòng!
Ngọc Duy Thanh
17/2/2013
TÍM MƠ NGÀY ẤY
Một lần sang xưa ấy để tôi chờ
Rồi năm tháng ủ trong thơ nhiều nhớ
Ngày tháng trôi hai bờ xây lối mộng
Tôi từng ngày gom nhăt ý vần thơ
Ghép vào nhau thành đường nối đôi bờ
Cho giấc ngủ tím màu thương về ấy
Nhưng chiều nay gió hờn mây quên lại
Hạt sương buồn lặng lẻ rớt trên vai
Tím chiều hoang làm hạt nắng thở dài
Mưa chưa tạnh đọng sầu trên mảnh lá
Em quay lưng để làm người xa lạ
Tôi thững thờ nghe mộng ước bay xa
Thôi mặc cho duyên số định vậy màMong bên ấy em vui bên ngày mớiBóng thời gian dần trôi chiều xuống vộiTôi cố tìm kỷ niệm ấy…chơi vơi!
Ngọc Duy Thanh4/7/2013
EM ƠI
Thu sắp về rồi mùa nữa về nơi
Bỗng chiều nay tím màu mây nhung nhớ
Trời xanh cao thêu dệt hồn thu đợi
Gió ngát đầu thu lá cũng …bay vèo
Em hỡi ! Hồ thu nước trong veo
Mùa thu ấy gió vờn mưa trên tóc
Rồi em đi vào giảng đường đại học
Từ ấy còn mong mấy lượt thu về
Cơn gió chiều nay mang chút hương quê
Theo hướng gió gửi về em nỗi nhớ
Mấy vần thương còn trong người mong đợi
Có tìm nhau xây ước vọng trong đời?
Ngọc Duy Thanh
25/7/2013
THU VỀ
Một mùa thu nữa sắp về rồi
Dáng nhỏ trong đời vẫn xa xôi
Men theo lối cũ con đường vắng
Ta về đơn lẻ một mình thôi
Bên ấy tuổi hồng em có biết
Đời ta một nữa cũng qua rồi
Bao thu ấp ủ lòng mong đợi
Bây giờ lặng đếm đoạn buồn trôi
Đã lỡ câu thề xưa ước hẹn
Em đi, anh ở biết tìm đâu
Đêm nay ngồi nén bao tâm sự
Buồn trông biển lặng bóng phương trời
Ngọc Duy Thanh27/7/2013
NƠI ĐÂY MÙA THU
Một mảnh hồn trăng cũng chạnh lòng
phương trời xa ấy có còn mong
nơi đây chiều xuống thu buồn lắm
những hạt nắng tà rơi trên sông
thu bay theo gió phai màu nắng
chở mãi mùa sang... biết ngỡ ngàng?
chiếc lá tình thơ trên dốc nhớ
nhẹ nhàng khe khẽ… đợi mùa sang
lá có đôi vần thơ ngày ấy
trăng ngàn gió lộng mộng còn say
lá bay theo gió thu hờn tủi
đọng buồn trên lá ấy một ngày!
Ngọc Duy Thanh
17/8/2013
MƯA…
Nỗi niềm tiếng vắng xa lan
Mưa giăng kín hạt miên man… ngỡ ngàng
Trời buồn tẻ nhạt mờ sương
Mưa sầu se lạnh gió vờn cánh chim
Về đâu…bóng ngã ai tìm
Năm năm tháng tháng nỗi niềm ai hay
Thu về gió ngọn heo may
Mới hay sầu đã giăng đầy lối xưa
Ngày xưa thương mấy cho vừa
Bây giờ dõi mắt nhìn mưa rơi buồn
Mưa rơi…
rơi cuối con đường…
Ngọc Duy Thanh
30/6/2013
ĐÀN BUỒN
Đàn vương nhịp lỗi tơ chùng
Bâng khuâng điệp khúc sầu buông lời hờn
Trời buồn mưa đổ từng cơn
Nhạc buồn lắng tiếng cung đờn lỡ dây
Trăng buồn ẩn mặt vào mây
Nhánh buồn chiết lá rơi bay xa cành
Suối buồn róc rách chảy quanh
Én nam, Nhạn bắc bên gành sông tương
Đàn ai trổi khúc đoạn trường
Cho lòng nhân thế giọt buồn như mưa
Người xưa ... nay đã về chưa
Mấy mùa Xuân chín âm thừa chứa chan
Đàn thương trổi khúc miên man
...
MỘNG THƯỜNG
25/1/2013
MƠ (1)
Nàng như tiên nữ trên trời
Tôi như chàng ngốc đang ngồi bóng đa
Hồng trần - tiên cảnh bao xa
Để tôi quá bước sang qua thăm nàng
Tiên xinh xinh nét dịu dàng …
Đàn ngân tay phiếm ngọc ngà véo von
Giá mà trời đất đường tròn
Để tôi theo hướng dấu son tìm nàng
Nguyên Thanh
28/9/2013
28-09-2014MƠ (2)
Nàng ở chân mây tôi cuối đất
Hai nơi cách nửa mảnh tinh cầu
Nàng ở lầu son trong điện ngọc
Tôi còn lặn lội giữa nông sâu
Gác tía chạnh lòng cơn gió chướng
Có người còn đứng ở đầu nương
Xót cho thân kẻ chân bùn đất
Mà ngỡ hương hoa phủ vệ đường
Từ ấy ngày mơ đêm về mộng
Mơ nàng trong giấc ngủ tương tư
Ngoài kia tiếng gió nghe xào xạc
Mưa sắp rơi rơi giữa canh chừ
Nguyên Thanh
PAGE 50
QUÊ ANH
Quê hương anh, em có về không ?
Nghe tiếng tuổi thơ học vỡ lòng
Dòng sông êm chảy quanh xóm nhỏ
Có con đò đợi khách sang sông
Những buổi tan trường mưa râm rã
Học trò tan lớp phía xa xa
Men theo bờ ruộng hương của mạ
Thơm lừng như mùa lúa vàng mơ
Quê anh nếu về em sẽ nhớ
Bạt gió quanh năm những rặng dừa
Quả ngọt trĩu cành vườn vú sữa
Nhà nhà cách biệt rặng rào thưa
Nước chảy xuôi dòng sông êm ả
Lụt bình trôi theo nước ngọt lành
Tưới mát đồng xanh như dải lụa
Trắng hoa ngô, bưởi ngọt, cà xanh
Những buổi chiều vàng nắng đồng xanh
Em sẽ thấy đàn chim về tổ
Tiếng kêu vang tìm nhau chíu chít
Gọi nhau về trời sắp hoàng hôn
Anh cùng em đi dạo đường thôn
Ngắm đồng lúa mùa vàng ngày gặt
Trong khoảnh khắc hồn ta say ngất
Quê hương là chùm khế ngọt thân yêu
Nguyên Thanh
17/10/2013
QUÊ ANH XA LẮM
Quê anh chỉ có mưa thu
Chiều hoang mây tím sương mù giăng giăng
Lá rơi thu ướt ngỡ ngàng
Rừng thưa hoang phế trơ ngang lối về
Mưa mùa ngập úng làng quê
Đường trơn lây lội lối về nhà anh
Nắng trưa lữa lém mái tranh
Gió mang bụi đất đùn quanh xóm nghèo
Quanh năm cảnh vật đìu hiu
Thành đô em sẽ ngại điều nương sâu
Quê xa em chẳng về đâu…!
Nguyên Thanh
23/10/2013
NGƯỜI ĐI
Mắt biết người thương tìm đâu nữa
Nét hương môi mộng biết đâu còn
Ta về ngã bóng trong chiều nhớ
Âm thầm gom nhặt mảnh trăng non
Bao năm hẹn ước mong em hiểu
Ta luôn hoài vọng dáng yêu kiều
Em đành ngoảnh mặt mà quay gót
Xa rồi ước vọng một tình yêu
Một kiếp phiêu bòng còn rong ruổi
Làm sao vá được mảnh tim tôi
Gió ơi xin chở dùm thương nhớ
Chở nốt hồn tôi về cuối trời…!
Nguyên Thanh
27/8/2013
28-09-2014
TRÙNG DƯƠNG VÀ NỖI NHỚ
Anh thương em mái tóc dài óng ả
Anh yêu môi mộng nét duyên thề
Đã yêu rồi trong nỗi nhớ chiều quê
Anh thầm ước hai ta về chung lối
Gió từ xa biển thổi về bỗng lạnh
Ngắm trùng dương thấy mình quá mong manh
Ở trời xa anh gửi gió mây lành
Mang nỗi nhớ về em cho thật đủ
Em biết không mỗi mùa về tuyết phủ
Em của anh có lạnh lắm hay không
Nhớ về em tình được ấm trong lòng
Mình hai đứa ngồi kề nhau tâm sự!
Những ngày mai đời anh còn lữ thứ
Và em thì còn sự nghiệp công danh
Hai đứa mình mộng ước vẫn chưa thành
Còn thương nhớ... nhìn biển xa vời vợi...
Nguyên Thanh
28-09-2014
MẤY MÙA THU QUA
Có bao giờ trăng xuống rừng thu
Nghe gió kể mấy mùa mưa trước
Có bao giờ trăng kia hiểu được
Lời nguyện cầu tôi trong đêm thu
Dẫu biết rằng không có mưa ngâu
Tôi vẫn nguyện trăng về tháng bảy
Đêm vào mơ hồn không ái ngại
Và chiều về không gió heo may
Tôi đứng nhìn biển lặng chiều nay
Gió và nắng biển lay gờn gợn
Trước không gian bao la rộng lớn
Bỗng chợt niềm mơ ấy xa hơn
Tôi trở về thực tại mưa trơn
Thu ảm đạm mây chiều tháng chín
Trăng mờ trôi buồn không ló dạng
Chiếc lá vàng rơi khẽ ngỡ ngàng...
Nguyên Thanh
28-09-2014

CÒN MÃI CHỜ MONG
Gửi gió trăng ngàn tới bến mơ
Lăn tăn sóng gợn khẽ ru bờ
Cung trầm nhịp đọng hồ mong đợi
Điệu bổng thanh vang thác vọng chờ
Lặng lẽ mi buồn trông lối mộng
Âm thầm bút dỗi tách vần thơ
Ai về chốn cũ ... ngày xưa ấy
Ráp lại câu thương của bấy giờ
dmihoa
14.12.2014

ĐÀN KHÚC VẤN VƯƠNG
Bụi đã giăng đầy phủ dốc mơ
Đồi thông quạnh vắng lá xô bờ
Mưa hờn khuất nẻo bao mùa đợi
Tuyết dỗi mờ sương mấy tháng chờ
Nến lụn câu vần còn bỏ ngõ
Canh tàn ý nhịp vẫn không thơ
Cung thương gửi gió về nơi cũ
Điệu nhớ theo trăng mãi đến giờ
KHÚC NIỆM TỪ
17.12.2014
Vẫn hiện hữu
Kỷ niệm ngày xưa giữ đến giờ
Nơi cùng thả mộng giữa vườn thơ
Nhiều khi gió bão còn kêu đợi
Lắm buổi mây giông vẫn bảo chờ
Ảo vọng đưa đường sông bỏ bến
Phù du dẫn lối sóng quên bờ
Tan tình nát dạ nhưng hình bóng
Hiện hữu trong lòng mỗi lúc mơ
Thanh Thanh Khiết
17/12/2014
Buồn đến bao giờ
Cung sầu đã nhuộm tháng ngày mơ
Lúc dải tình yêu bị xói bờ
Chữ hẹn đầu môi ngon ngọt sớt
Lời chia cuối nẻo đắng cay chờ
Thương mình nếm trải vương dòng đục
Giận kẻ trêu đùa xát tuổi thơ
Gắng gổ chôn vùi bao kỷ niệm
Buồn đâu cứ mãi nối thêm giờ
18/12/2014
Viên Mãn
PAGE 51
Tranh thơ đẹp quá chừng chừng
Hoa xinh sân mát muôn nghìn ý thơ
Đêm về ngắm cảnh trăng mơ
Bao hồn thi sĩ ngẩn ngơ cảnh tình
dmihoa
DIỄN ĐÀN THƠ
DIỄN ĐÀN THƠ mãi tươm tinh
Trăng thanh tinh khiết ngời xinh vườn hồng
Để người thơ trải tấc lòng
Khắp vườn thơ rộng mênh mông thi trào
Vòng tay đoàn kết chặt nào
Cùng chung xây đắp dạt dào vần thương
Gì bằng Tiếng Việt quê hương
Trau dồi rèn luyện LỤC, ĐƯỜNG ... Bạn - Ta
Để vần thơ mãi vang xa
Thi hào hội tụ một nhà rộn vui
Tình thơ tươi mãi nụ cười
Như mười thang thuốc bổ đời thi nhân
Tình thơ xa mấy cũng gần
...
KHUCNIEMTU
4.10.2014
TRÙNG DƯƠNG VÀ NỖI NHỚ
Anh thương em mái tóc dài óng ả
Anh yêu môi mộng nét duyên thề
Đã yêu rồi trong nỗi nhớ chiều quê
Anh thầm ước hai ta về chung lối
Gió từ xa biển thổi về bỗng lạnh
Ngắm trùng dương thấy mình quá mong manh
Ở trời xa anh gửi gió mây lành
Mang nỗi nhớ về em cho thật đủ
Em biết không mỗi mùa về tuyết phủ
Em của anh có lạnh lắm hay không
Nhớ về em tình được ấm trong lòng
Mình hai đứa ngồi kề nhau tâm sự!
Những ngày mai đời anh còn lữ thứ
Và em thì còn sự nghiệp công danh
Hai đứa mình mộng ước vẫn chưa thành
Còn thương nhớ... nhìn biển xa vời vợi...
Nguyên Thanh
SÓNG BIỂN MÔNG MÊNH
Sóng biển vẫn cuồn cuộn xa vời vợi
Áng mây lành bay mỏi tận chân trời
Cánh chim non về đâu còn chấp chới
Bóng trăng vàng chưa ló dạng bên đời
Người có còn ngàn năm chờ bến đợi
Hay sẽ là phút chốc nhạt nhòa phôi
Phai sắc lá mùa thu thay đổi tiết
Gió quên mùa sướt mướt giọt mưa rơi
Nghe âm hưởng trùng dương vẫy gọi
Bến bờ mơ giấc mộng chung thành đôi
Bâng khuâng lắm bừng trong thức - tỉnh
Sóng bạc đầu chồm khuất cánh buồm vôi
Bên bờ biển vọng xa xôi
Tình thơ mấy nỗi còn lời hẹn xưa
Thu buồn chiết lá rụng đưa
Cành trơ đơn lẻ giao mùa Đông phong
Tuyết rơi trắng xóa cõi lòng
...
KHUCNIEMTU
4.10.2014
BIỂN CHIỀU
Em ơi ! biển chiều nay thật đẹp
Mặt biển hiền như lụa trong tranh
Sóng nhấp nhô vàng nắng long lanh
Gió nhè nhẹ vi vu lành lạnh
Biển màu xanh pha vàng sắc nắng
Gờn gợn dòng sóng nhỏ lăn tăn
Nghe trong lòng nhớ nhớ bâng khuâng
Em bên ấy… mùa này tuyết lạnh
Em ơi ! mặt biển còn lấp lánh
Bỗng dịu hiền nét ngọc mong manh
Ước mơ gì… em ở bên anh
Hai đứa ngắm hoàng hôn cuối biển
Nguyên Thanh
7/01/2014
BIỂN MƠ
Biển hôm nay đẹp vô cùng anh ạ
Em nghe rồi tiếng biển anh reo
Bên trời thơ ta cùng dõi mắt theo
Ngàn sao nhỏ lao xao gương lấp lánh
Sóng gợn nhẹ chao vầng trăng ngàn mảnh
Đưa tay nào ta cùng vớt về bên
Dải ngân vui thắp vàng dầy ngọn nến
Để thơ mình sáng rực tuổi trăng lên
Em vẽ ngàn hoa lộng biển mông mênh
Anh đặt nhé chung tên bài thơ biển
Để trời xa phút giây về hiện diện
Ta hát cùng bài biển nhớ chung tên
KHUCNIEMTU
4.10.2014
Biển hôm nay đẹp vô cùng anh ạ
Em nghe rồi tiếng biển anh reo
Bên trời thơ ta cùng dõi mắt theo
Ngàn sao nhỏ lao xao gương lấp lánh
Sóng gợn nhẹ chao vầng trăng ngàn mảnh
Đưa tay nào ta cùng vớt về bên
Dải ngân vui thắp vàng dầy ngọn nến
Để thơ mình sáng rực tuổi trăng lên
Em vẽ ngàn hoa lộng biển mông mênh
Anh đặt nhé chung tên bài thơ biển
Để trời xa phút giây về hiện diện
Ta hát cùng bài biển nhớ chung tên
KHUCNIEMTU
4.10.2014
BIỂN NHỚ
Vớt đi em ngàn trăng trên biển nhớ
Ghép thành đôi chung mộng ước ngày thơ
Cho trăng kia rọi sáng cả đôi bờ
Cho biển lặng ngàn mảnh trăng hội tụ
Anh sẽ đặt chung tên bài thơ biển
Nối đôi vần chung lối mộng trăm năm
Để tận cùng cuối biển của xa xăm
Là ở đó quyện thơ về hiện diện
Em thắp nhé ngọn nến mơ trên biển
Sáng hồn thơ lộng sóng triền miên
Để ta về nghe hương xuân bất tận
Em thật xa... mà ta tưởng như gần
Nguyên Thanh
05/10/2014

TÌNH THƠ
Ta vẫn ngồi đây với những chiều
Bên bờ biển vắng đời cô liêu
Nắng vàng tắt nẻo đường mưa thắm
Mắt mỏi trời thương bóng ngã xiêu
Ta đợi em về trong giấc mơ
Tình thơ một thuở mãi mong chờ
Trùng dương trăn trở hờn cơn sóng
Khoảng lặng nỗi lòng buồn vẩn vơ
Dù là chốn ảo tự bao giờ
Ta cứ hoài trông đến ngẩn ngơ
Xuân, Hạ, Thu, Đông năm tháng vọng
Tình thơ khắc dấu không phai mờ
HANVI

TIỀM THỨC VỀ MƠ
Ta ngồi đếm lá mùa Thu tủi
Kỉ niệm chất đầy gối mộng mơ
Người đi phương ấy đời rong ruổi
Để ta trầm tích miền hư vô
Mưa Thu tí tách bên thềm nhớ
Trông khói sương mờ ngõ trắng trơ
Lặng lẽ lá vàng buông ngập lối
Bâng khuâng mây tím buồn bơ vơ
Tiếng gió ngàn xa vọng nẻo sầu
Gọi về tiềm thức ngày mưa Ngâu
Tìm đâu dĩ vãng xưa tương ngộ
Hòa tứ vần thơ buổi hẹn đầu
dmihoa
24.10.2014
THU BUỒN
Cành Thu vắt vẻo giọt mưa buồn
Lạnh buốt nhành thơ màn tuyết buông
Sóng gợn hồ mơ dìm bóng nguyệt
Mây lùa suối mộng tắm trăng muông
Buồm căng bến đợi còn về cội
Biển lặng bờ mong vẫn vọng nguồn
Khúc nhạc ban đầu chừ lạc nhịp
Bao mùa lá rụng tiếng lòng tuôn
UYỂN NHI
15/07/2013
Thu buồn
Thu sang tiễn hạ để cây buồn
Bởi sắc chưa tàn lá vội buông
Giấc vợi phòng đơn trong gió lạnh
Sao mờ bóng lẻ giữa trăng xuông
Còn thương kẻ mãi trên đầu cội
Vẫn nhớ người đang tận cuối nguồn
Phím lạc tơ đàn từ thủa ấy
Đêm nhìn nguyệt khuyết giọt rơi tuôn
Thanh Thanh Khiết
1/11/2014
TRƯỜNG KHÚC TƯƠNG TƯ
Nhặt lá vàng Thu tạc nỗi buồn
Khi trời nhạt nắng cánh chiều buông
Màn sương trở giấc chuồm hơi lạnh
Tứ điệu mơ vùi lạc tiếng suông
Bóng nhỏ yêu kiều vương mắt phố
Trường âm réo rắc động dây nguồn
Vi vu tiếng gió theo lời gọi
Trắng điểm mưa sầu gõ nhịp tuôn
NGOCMAI99
1.11.2014
Thu sầu
Lá úa chiều thu cảnh sắc buồn
Cung đàn lạc nốt giọt sầu buông
Lòng đau bởi vướng câu thề cuội
Dạ xót cam đành tiếng hứa suông
Bến ở quê nhà luốn nhớ cội
Thuyền nơi đất khách chớ quên nguồn
Vì sao hai đứa tình đôi ngã
Để phải đêm dài tủi lệ tuôn
Vancali 11.3.14

THU LẠNH
(Viết theo cách BẤT LUẬN)
Thơ đếm mùa Thu rơi cánh buồn
Nửa vầng nguyệt khuyết lặng lờ buông
Dưới hiên tuyết lạnh đan đường rối
Trên mái băng hàn quyện ngói suông
Sương phả la đà giăng gốc cội
Sóng lan lững thững phủ bờ nguồn
Bổng trầm vọng lại sầu bao nỗi
Vi vút miên trường lá động tuôn
KHUCNIEMTU
3.11.2014

SUY TƯ
Có lúc dặm đường đầy mỏi mệt
Canh thâu tri kỷ có về không
Biển vẫn bao la ngàn gió lộng
Tình em ta vẫn giữ bên lòng
Một lối thu buồn in chiếc bóng
Vẫn thầm mộng tưởng mối tơ duyên
Dáng xưa còn đó, thu còn đó
Lạc khúc mơ buồn đêm lặng yên
Ngọc Duy Thanh
6/8/2013

LẮNG ĐỌNG
Người trông buồm trắng dõi đôi miền
Ta đếm mùa Thu hoài nỗi riêng
Vời vợi triều vương vòm sóng bạc
Mông lung trời lộng bóng trăng hiền
Rừng cũ còn vàng tơ sắc lá
Vi vu gió hát khúc mong chờ
Mưa phùn rắc hạt vào lòng nhớ
Thổn thức giấc quỳnh tiếng vọng thơ
Bến đợi người chờ dài chiếc bóng
Bên trời viễn xứ từng ngày đong
Bốn mùa khắc đậm màu mơ ước
Vẫn mãi còn lưu trang giấy hồng
KHUCNIEMTU
3.11.2014

GIÓ LẠNH ĐẦU MÙA
Hơi sương xuống thấp trắng cành dôi
Gió thổi lùa qua lạnh nhánh cồi
Cánh lá vàng rơi buồn dáng nguyệt
Nhành hoa tím rũ dỗi gốc cồi
Mưa phùn lất phất bên trời lẻ
Biển biếc lặng lờ cạnh bờ côi
Tháng đợi bao Thu mong gặp gỡ
Năm chờ mấy Hạ mộng tròn đôi
NGUYÊN THANH
TIẾNG MƯA ĐÊM
Anh thao thức từng đêm
Tự hỏi vì sao
vẫn hoài chông chênh phía trước
đời thênh thang
đường vẫn hẹp lối về
đêm chạnh nhớ... hồn sâu lắng lê thê
Em như thật gần... nhưng xa với vợi
Anh mong đợi !
chỉ thấy mây trời gió lạnh lùa sang
phút chốc nghe ngỡ ngàng xa vắng
ai xui chi khoảnh khắc
để con tim thôi thúc thành lời
để bây giờ còn cách trở đôi nơi
Tuyết nơi em rơi rơi
anh ở đây nắng hong bụi cát
bóng em như mờ nhạt
trong làn sương mỏng phía trời xa
cuộc đời luôn tất bật
khi nhận ra nhau thì... chắc ngỡ ngàng!
Mai em về nhớ thuở ấy mùa sang
Gạt nước xua mưa nhớ về dĩ vãng
Mai em về nếu ngang qua xóm vắng
Phút niệm buồn cho một thuở tình chung
Nguyên Thanh
15/11/2014
Trời cuối thu mây còn giăng màn tím
Trăng mơ buồn ẩn khuất vòm trời đêm
Tiếng thu rơi lác đác vọng bên thềm
Mưa thu đọng giọt mềm bên hiên lạnh
Một vì sao mơ hồ phương trời rộng
Bóng nhạn chiều trôi mãi về bên sông
Gió buốt lòng chạnh nỗi nhớ chờ mong
Nắng rám lại tơ vàng vương mong mỏi
Bước đăng trình dặm đường ngày rong ruổi
Trễ tràng đêm le lói nến tà dương
Đôi vai quằng lem luốt bụi mưa chen
Ta khêu mãi nến sầu mong đợi
Nguyên Thanh
11/11/2014
PAGE 52

HẠ CUỐI … CHỜ … XA !
Hạ cuối mùa còn rơi hoài cánh phượng
Bóng chiều xa xa mãi bước thiên di
Mưa tháng năm sướt mướt buổi phân kỳ
Ve ra rả ngậm ngùi câu tiễn biệt
Nhánh bằng lăng tím màu vương mắt biếc
Mái hiên trường chảy miết khoảng vắng không
Bông hoa gạo vung vãi lịm sắc hồng
Cành bàng lặng thẫn thờ che vệt nắng
Dấu chim non bằng bẵng về phương nào
Tiếng xào xạc khát khao lời gọi bạn
Ánh tà dương mờ dần đường chân nhạn
Có bao giờ … xưa trở lại … chuỗi ngày thơ
KHUCMIEMTU
25.11.2014

TÍM HỒN CÔ ĐƠN
Ngày trở về góc tím
Hoang vu và im lìm
Lá Thu nhầu mục rũa
Gió thổi bùng triền miên
Khoảnh khắc hoàng hôn vắng
Giọt mưa bụi lăn tăn
Sương rơi chiều giá lạnh
Trắng cả vết mơ hằn
Màn đêm chuồm tĩnh lặng
Tiếng dế sầu nỉ non
Lá bàng rơi xào xạc
Bóng chia xa đâu còn
Hồn thơ buồn quạnh quẽ
Vầng trăng khuyết dỗi hờn
Nửa vành nghiêng ẩn mặt
Để hồn thơ cô đơn
COTIM1995
26.11.2014

IM LÌM
Sương chồm xa biển vắng
Đêm trầm tích mông mênh
Tuyết dầy đông lẳng lặng
Kí ức mờ không tên
Bến sầu tư bao nỗi
Từng cơn sóng dỗi hờn
Lóng lánh thôi chờn vờn
Trăng buồn - thơ hấp hối
Mây đen khuất ánh sao
Bóng tối ... chìm ... nơi nao !
Gió “hời” nghe áo não
Nguyệt cầm chùn xua nhau
Tiếng mưa rơi nức nở
Trầm bổng điệu thê lương
Oán than ... lòng côi chạnh
Đàn vẳng trong đêm trường
KHUC NIEM TU
9.12.2014
LỜI RU VỌNG NGÀN
Trăng buồn ẩn mặt ngàn năm
Mưa sầu cứ mãi lâm thâm vắn dài
Chiều chiều mây tím ai hoài
Sương lòng xám ngắt buốt vai lữ hành
Đường non mấy dặm quanh quanh
Biển xanh mấy khúc thác gành chia phôi
Vầng Trăng ai xẻ làm đôi
Nửa nơi biển biếc nửa trôi sông Hàn
Ru hời mấy nhịp song lang
Gõ vào canh vắng hoang mang tiếng lòng
Vạc kêu lảnh lót thinh không
Nhói vào tâm khảm ngàn mong trăm chờ
Ru hời thấm ướt vần thơ
Người đi bỏ lại giấc mơ ... ru hời ...
UYỂN NHI
17.12.2014

CÒN MÃI CHỜ MONG
Gửi gió trăng ngàn tới bến mơ
Lăn tăn sóng gợn khẽ ru bờ
Cung trầm nhịp đọng hồ mong đợi
Điệu bổng thanh vang thác vọng chờ
Lặng lẽ mi buồn trông lối mộng
Âm thầm bút dỗi tách vần thơ
Ai về chốn cũ ... ngày xưa ấy
Ráp lại câu thương của bấy giờ
dmihoa
14.12.2014

ĐÀN KHÚC VẤN VƯƠNG
Bụi đã giăng đầy phủ dốc mơ
Đồi thông quạnh vắng lá xô bờ
Mưa hờn khuất nẻo bao mùa đợi
Tuyết dỗi mờ sương mấy tháng chờ
Nến lụn câu vần còn bỏ ngõ
Canh tàn ý nhịp vẫn không thơ
Cung thương gửi gió về nơi cũ
Điệu nhớ theo trăng mãi đến giờ
KHÚC NIỆM TỪ
17.12.2014
Vẫn hiện hữu
Kỷ niệm ngày xưa giữ đến giờ
Nơi cùng thả mộng giữa vườn thơ
Nhiều khi gió bão còn kêu đợi
Lắm buổi mây giông vẫn bảo chờ
Ảo vọng đưa đường sông bỏ bến
Phù du dẫn lối sóng quên bờ
Tan tình nát dạ nhưng hình bóng
Hiện hữu trong lòng mỗi lúc mơ
Thanh Thanh Khiết
17/12/2014
Buồn đến bao giờ
Cung sầu đã nhuộm tháng ngày mơ
Lúc dải tình yêu bị xói bờ
Chữ hẹn đầu môi ngon ngọt sớt
Lời chia cuối nẻo đắng cay chờ
Thương mình nếm trải vương dòng đục
Giận kẻ trêu đùa xát tuổi thơ
Gắng gổ chôn vùi bao kỷ niệm
Buồn đâu cứ mãi nối thêm giờ
18/12/2014
Viên Mãn
NỖI LÒNG
Em về phố cũ lá vàng rơi
Lối nhỏ quanh co chạnh nhớ người
Vắng ngõ đìu hiu căn gác rệu
Hoang thềm quạnh quẽ nắng chiều vơi
Bờ vai đã trút ngàn cơn mộng
Ngấn lệ nào phai một góc trời
Bất chợt hàng cây lay động khẽ
Vô tình gió gợi… nỗi niềm khơi !
Viên Mãn
TƠ LÒNG
Bên đời lác đác giọt mưa rơi
Gửi nhắn tình thơ đến một người
Nhạc trổi âm thương chừ nhịp rã
Đàn trầm điệu nhớ cũ thanh vơi
Vần tơ bỏ dở rời đường mộng
Bóng nguyệt sang ngang tách bến trời
Sóng gợn niềm sầu còn vọng khẽ
Tơ chùng nỗi nhớ tận ngàn khơi
HẠ THƯƠNG
17.12.2014
@ Nhắn nhóc KHÚC NIỆM TỪ em và NGUYÊN THANH anh - song hành thơ mau về vui cùng cô, chú, bác, anh em, bạn bè nè !
Hi hi hi iiiiiiiiii...
Tình chung ơi hỡi tình chung
Đi đâu mà vắng mịt mùng bấy lâu
Để vần thơ lạnh - trăng sầu
Giấc mơ quên thức chìm sâu biển hồ
CHAN HÒA Ý XUÂN
Trang thơ còn thắm mực xanh
Màu mơ hy vọng trong lành trời thương
Biển biêng biếc bờ vương
Triều dâng con sóng quê hương nối bờ
Trời tây ta dệt câu thơ
Phương đông người vẫn mộng mơ về ngàn
Để rồi mỗi độ Xuân sang
Gửi cành hoa thắm chứa chan lòng người
Vần thơ vẫn mãi xinh tươi
Rạng ngời mắt biếc vạn lời tình ca
Bổng trầm điệu nhạc ngân xa
Xuân ơi Xuân ới mặn mà ý Xuân
KHUCNIEMTU
17.12.2014
PAGE 53

KHOẢNG LẶNG IM LÌM
Người ở nơi nào đến tận đâu ?
Có nghe trong gió tiếng thơ sầu
Bao ngày lặng lẽ đường quan tái
Khắc khoải cung đàn nhịp lạc nhau
Trông mãi trời xa lớp bụi hồng
Trăng vàng khuất bóng dỗi mùa đông
Ngõ sầu muôn nỗi vần thơ tím
Tuyết phủ đường xưa buốt cõi lòng
Trễ tràng nắng tắt phía đồi non
Bóng xế lam chiều mờ lối mòn
Vắng lặng vần thơ - hồn trăng nghẹn
Hoàng hôn xuống thấp rủ cành xoan
(Mưa phùn lất phất lạnh chân son)
KHÚC NIỆM TỪ
14.12.2014
TÌM MÃI TRỜI THƯƠNG
Lất phất phưa phùn trải lối quanh
Tường xanh rêu phủ tím tơ mành
Không gian lặng lẽ buồn phai nắng
Hoang vắng đồi mơ lá úa cành
Bước chân chậm rãi người tìm ai
Mây lộng sầu vương xám nẻo dài
Sương vắt lên vai hồn thơ ướt
Lạnh cả vần thương buốt dấu hài
Trễ tràn trở gót về hôm nay
Nấm mộ tình thơ cỏ phủ đầy
Vẳng tiếng nhạn chiều kêu ai oán
Xưa còn rai rức vọng đường mai
...
truclam_999
19.12.2014

NGHÌN TRÙNG XA XĂM
Nghe tiếng vọng xa về rất khẽ
Giữa trùng dương gió bạt mây ngàn
Như gọi vào tiềm thức thu sang
Nghe rưng rức điệu buồn lẻ bạn
Những ngày qua ta quên gió nắng
Quên hẳn mình kiếp gió đưa trăng
Đã chìm sâu như giấc vĩnh hằng
Nên đành để trăng buồn lẳng lặng
Ta sẽ về qua vùng tuyết trắng
Cho tình ru lại mộng mùa trăng
Gió ơi bao nỗi Mây chìm ẩn
Khắc khoải cung buồn mãi vọng sang!
Nguyên Thanh
27/12/2014

CÒN MÃI CHỜ MONG
Gửi gió trăng ngàn tới bến mơ
Lăn tăn sóng gợn khẽ ru bờ
Cung trầm nhịp đọng hồ mong đợi
Điệu bổng thanh vang thác vọng chờ
Lặng lẽ mi buồn trông lối mộng
Âm thầm bút dỗi tách vần thơ
Ai về chốn cũ ... ngày xưa ấy
Ráp lại câu thương của bấy giờ
dmihoa
14.12.2014

ĐÀN KHÚC VẤN VƯƠNG
Bụi đã giăng đầy phủ dốc mơ
Đồi thông quạnh vắng lá xô bờ
Mưa hờn khuất nẻo bao mùa đợi
Tuyết dỗi mờ sương mấy tháng chờ
Nến lụn câu vần còn bỏ ngõ
Canh tàn ý nhịp vẫn không thơ
Cung thương gửi gió về nơi cũ
Điệu nhớ theo trăng mãi đến giờ
KHÚC NIỆM TỪ
17.12.2014

VỌNG BUỒN ĐÊM SƯƠNG
Mơ màng nguyệt khuất cõi trời sâu
Phủ trắng mờ sương bạc võng lầu
Lạc lõng bao chiều mây kiếm mỏi
Mơ hồ vạn nỗi gió tìm đâu
Hồn rơi mảng sóng chìm chân nhạn
Phách lạc cung đàn vãn bản Ngâu
Vẳng tiếng tơ buồn trăng cũng nghẹn
Đìu hiu nhuộm tím cả cung sầu
Nguyên Thanh
27/12/2014

NÀNG LÀ TRỜI XUÂN
Trở giấc Xuân nồng đã dợm sang
Hừng đông điểm sắc mượt chân nàng
Qua đường đẹp phố cành mai thả
Trải ngõ xinh làng nhánh huệ mang
Trổi khúc quỳnh hương vang tiếng bạc
Trầm cung nguyệt quế vọng lời vàng
Chàng vui dạo bản tơ lòng ước
Bổng vẫy mây trời mộng chứa chan
KHÚC NIỆM TỪ
1.1.2015
@ Cháu họa cùng cô ThanhThanhKhiet cho vui nha !

TÌNH THƠ ĐONG ĐẦY
Tình thơ vẫn mãi đong đầy
Vườn thơ tỏa ngát vút bay lên ngàn
Vầng Trăng trời lộng rọi sang
Sáng ngời thi phú cho nàng dệt thơ
Sao vàng lóe mộng trời mơ
Cho chàng ngắm mãi đường tơ sắc hồng
JENIFER
1.1.2015


HOA XUÂN TUỔI MỘNG
Xuân đã về em tuổi mộng thêm lên
Tóc óng ả mắt nâu càng dễ mến
Là dáng xuân như hoa đào đang nở
Đế anh thương để ngày mới anh nhìn
Em dịu hiền như màu nắng thơ ngay
Cho nhân thế dập dìu mơ cánh bướm
Em vô tư hồn nhiên như hoa phượng
Để hồn anh sâu thẳm mãi còn vương
Gió mỉm cười, Trăng cũng thẹn chao nghiêng
Bởi phản phất hương hoa, màu thánh thiện
Một thoảng mơ vẫn còn hoài lưu luyến
Cho hồn thơ sâu lắng mãi triền miên...
Nguyên Thanh
03/01/2015

XUÂN MỘNG
Xuân đã về rồi trên nhánh mai
Tóc thơ mà mượt nắng thơm cài
Thắm mi trời biếc xanh mây đợi
Xuân đã về rồi đào đỏ sai
Xuân vàng trải lối hồn mơ say
Mùa dệt đường tơ theo dấu hài
Du bước thềm hoa mừng trở lại
Tô thêm dáng Nhỏ nét trang đài
Họa sĩ dưới thềm ngồi vẽ tranh
Lồng trăng len bóng khóm hoa hồng
Có em thắp sáng ngàn sao mộng
Cùng họa vần thơ Xuân ấm nồng
KHUCNIEMTU
6.1.2015

DI ẢNH
Người đã đi rồi còn lại đây
Tấm hình lưu nhiệm một ngày này
8/1/2015 NGUYÊN THANH biệt
Trần thế tiễn người về cõi mây
KHUCNIEMTU
12.1.2015
PAGE 54

ĐI XA
Ngày 8/1/2015 người đi xa
Về nơi thượng giới ngự thiên tòa
Bỏ lại trần đời tuôn ngấn lệ
Mẹ cha, chị gái nước mắt nhòa
Cơ quan đồng nghiệp khóc đưa anh
Diễn đàn thương tiếc người hiền lành
Bạn thơ nhóc nhỏ tràn mi ướt
KHÚC NIỆM TỪ buồn tiễn NGUYÊN THANH
Từ đây khuất dấu dải Ngân Hà
Trùng dương hải lý tìm đâu ra
Biển sầu dâng sóng gào thét gọi
NGỌC DUY THANH hỡi ! ... tiếng vỡ òa
KHUCNIEMTU
12.1.2015
VẲNG KHÚC NIỆM TỪ
Mỗi khi đêm chùng xuống
Khúc Niệm Từ vẳng lên
Cung thương xa vời vời
Điệu bổng trầm thê lương
Trông màn đêm trừ tịch
Thanh phách lạc về đâu
Âm xưa còn đọng lại
Tiếng buồn nhạc lao chao
Trăng lặng thầm khuất nửa
Sóng biển sầu xua nhau
Nhịp tương giờ gục ngã
Gõ vào hồn thơ đau !
Gõ vào hồn thơ đau !
Gõ vào hồn thơ đau !
Gõ vào hồn thơ đau !
!
!
!
UYỂN NHI
25.1.2015
19 NGÀY THẮP HƯƠNG
Thắp hương quyện khói lên trời
Thiên đình anh có nghe lời ngóng trông
Tiếng thơ mỗi chiều gọi mong
Dù là chốn ảo một lòng ... không vơi
...
knt
MỎI TÌM VỀ CHỐN ẢO
Mây tím buồn lao xao
Bóng trăng xưa chìm khuất
Để hồn thơ nao nao
Bao nhiêu ngày không thấy
Vần thơ gọi tên nhau
Thắp nến sầu quyện khói
Cho ấm đường trời cao
Khúc niệm từ trầm bổng
Lặng lẽ bờ nghiêng chao
Bến tương đâu hội ngộ
Thầm tiếng nấc nghẹn ngào
KHÚC NIỆM TỪ
6.2.2015

XUÂN VỌNG
Trăng nhòm xuống thấp rạng nhành mai
Vàng cánh hoa Xuân lộng bóng dài
Gió tịnh trời đêm vầng nguyệt sáng
Lung linh một dải Ngân Hà say
Ở cõi nhân gian người tất bật
Xum xoe cảnh sắc Cúc, Đào, Mai
Thiên đình chắc cũng vui hơn thế
Vì chốn thần tiên thánh ngự đài
Nhấp giọt lưu quỳnh vắt môi cài
Hồ thu mắt biếc chớp mi lay
Gợi hồn thi tứ vần thơ mộng
Vượt sóng trùng dương biển vọng hoài
KHÚC NIỆM TỪ
22.2.2015
XUÂN VỀ
Xuân về rực rỡ cánh hoa mai
Nắng tỏa thềm Xuân ngã bóng dài
Trước ngõ cành đào vừa hé nụ
Cho đàn ong bướm lượn lờ say
Mơ thấy Xuân về trong mắt nai
Đôi tà áo mộng bướm hoa cài
Hương Xuân thoảng nhịp theo từng bước
Để gió mơ màng bóng dáng ai
Xuân đã về rồi trong nắng mai
Ươm môi hồng thắm nét trang đài
Lòng thơ khấp khởi niềm vui mới
Ngắm nụ tình Xuân gió lắt lay
Gió Bụi
PAGE 55
SAO BUỒN ĐỔI NGÔI
Sao trời quá vãn đổi ngôi
Trần gian tại thế bồi hồi nữa chi
Người đi lỗi tiếng tình si
Để người ở lại lụy bi cũng rồi
Tình ơi chỉ thế mà thôi
Kiếp người cõi tạm phân đôi ta - mình
Vần thơ xé lẻ lặng thinh
Giấc mơ lạc mộng chuyện tình buồn thay
Nghiêng chiều bóng nắng ngã soài
Hắt hiu đơn lạnh mỏi hoài đường xa
Đêm sầu khuất bóng Trăng ngà
Đàn vương trổi khúc ngân nga nỗi lòng
...
dmihoa
27.2.2015
@ KHÚC NIỆM TỪ !!! cánh nhạn thư
Chở về phương ấy lắng tâm tư
Khúc ngân trầm bổng buồn hoang vắng
Lạnh ngấm mưa sầu buốt tà dư

SAO BUỒN ĐỔI NGÔI
Sao trời quá vãn đổi ngôi
Trần gian tại thế bồi hồi nữa chi
Người đi lỗi tiếng tình si
Để người ở lại lụy bi cũng rồi
Tình ơi chỉ thế mà thôi
Kiếp người cõi tạm phân đôi ta - mình
Vần thơ xé lẻ lặng thinh
Giấc mơ lạc mộng chuyện tình buồn thay
Nghiêng chiều bóng nắng ngã soài
Hắt hiu đơn lạnh mỏi hoài đường xa
Đêm sầu khuất bóng Trăng ngà
Đàn vương trổi khúc ngân nga nỗi lòng
...
dmihoa
27.2.2015
@ KHÚC NIỆM TỪ !!! cánh nhạn thư
Chở về phương ấy lắng tâm tư
Khúc ngân trầm bổng buồn hoang vắng
Lạnh ngấm mưa sầu buốt tà dư

@ Lúc ban đầu Kiến Nhỏ tí ti đến đưa Sương Thu bé nhỏ về phố nhỏ xinh xinh nè Khúc Niệm Từ emSương Thu, các bạn Nhóc: Uyển Nhi và Khúc Niệm Từ em ơiiiiii .... Đêm qua trong giấc ngủ khi trời vừa gần sáng , tiếng nhạc nhẹ nhàng lắm lại về với Kiến Nhỏ tí ti .... trong giấc mơ ấy KN bay theo cùng tiếng vỹ cầm về một khoảng trời thật xa lắm .....
Năm mới em hãy vui em nhé .... hổng được buồn nhìu em nhe![]()
ĐƯA EM VỀ PHỐ NHỎ
Ta đến đưa em về Phố Nhỏ
Phố tô thắm đỏ ... Phố màu xanh
Em mắt long lanh người con gái
Bao năm xa rồi mãi còn thương.....
Ta đến đưa em về phố phường
Phố phường hôm nay đường tung nắng
Em tà áo trắng nhẹ bay bay
Ta ngắm nhìn em đẹp một ngày
Little_Ant
TIẾNG VỸ CẦM
Có một hôm tiếng vỹ cầm về cao vút
Bay ngút ngàn về nơi đó khoảng trời xa
Ở nơi ấy trong pha lê em màu áo
Em mỉm cười quyện tiếng sáo giữa không gian
Bao âm vang trỗi bừng lên nhạc khúc
Dải Ngân Hà ôm hạnh phúc em tràn dâng.....
Vẫn vút cao tiếng vỹ cầm về cao vút
Bay ngút ngàn về nơi ấy Nguyệt Trăng Sao
Bao âm thanh xé tung bay trong ngọn gió
Anh chết thầm ngỡ như có tình yêu em.....
Little_Ant
Ở nơi ấy trong pha lê màu áo thật sáng chói , Ngân Hà nhìn Kiến Nhỏ rồi mỉm cười thật xinh và khẽ nói : "Kiến Nhỏ ơi Hãy nhìn về phía tay phải của anh đi .... , anh có biết người đang trong tiếng sáo thổi nhẹ nhàng bay lướt quyện giữa không gian là ai không ? ". "Oh! oh!.... Thật bất ngờ quá ! Nguyên Thanh anh hã ? Oh! oh! oh!" ...... Kiến nhỏ cùng Ngân Hà và Nguyên Thanh mừng rỡ tương phùng trong giấc mơ và Kiến Nhỏ vội vàng nói rằng :
" Nguyên Thanh anh ơiiiiiiii !, anh phải sống lại và về lại giữa vườn thơ vui thơ cùng Khúc Niệm Từ và mọi người đi anh nhé " hì hì hì hì . Nguyên Thanh nhìn Kiến Nhỏ một hồi thật lâu , trong ánh mắt dịu dàng chan chứa, nhớ về những mùa thương và nói : " Ôi Kiến Nhỏ ơiiiiiii " Hi hi hi![]()