Thứ Tư, 26 tháng 12, 2012

BỖNG DƯNG
 
Bỗng dưng mưa ướt b mi
Bỗng dưng ... dưng bỗng ... mưa chi thế này ?
Bỗng dưng khóe mắt cay cay
Bỗng dưng là thế tht hoài thi gian

Bỗng mưa mi trĩu hai hàng
Bỗng dưng ... dưng bỗng miên man git bun
Bỗng dưng mưa đổ ht tuôn
Bỗng dưng thổn thc l buông mi nhòa

Bỗng dưng trời lại buồn so
Bỗng dưng … dưng bỗng … để cho tiếng sầu
Bỗng dưng lá úa phai màu
Bỗng dưng phiến đá phủ đầu rong rêu

Bỗng dưng lòng lại buồn hiu
Bỗng dưng ... dưng bỗng tiêu điều đông phong
Bỗng dưng ... dưng bỗng buốt lòng
Bỗng dưng gió rít về không mây trời

Khúc Niệm Từ




LỜI TRẦM CỦA BIỂN

Bên kia phía chân mây
Biển chờ luôn sóng dậy
Gọi hồn thơ mộng say
Cánh buồm xa ngày ấy

Bên trời thương em gửi sầu vần nhớ
Bên trời mơ anh vẫn dệt mộng tình thơ
Hẹn ước xưa ta còn mãi đợi chờ ?
Hay biển lắng vu vơ chìm đáy nước ?

Màu trùng dương biển xanh trườn phía trước
Bóng bình minh chưa hừng đỏ vầng Đông
Biển lăn tăn con sóng gợn trong lòng
Nghe biển hát lời trầm lan xa vọng...

Khúc Niệm Từ


THƠ IM

Chiều Thu nhạt nắng sầu mơ tím
Lá rụng chân trời mất dấu tìm
Ai nhớ ai trông về dĩ vãng
Sầu dâng nuối tiếc màu thơ im

Khúc Niệm Từ



TÍM CHIỀU NHỚ NHAU
 
Chiều nay anh nhớ em nhiều
Em thì cũng nhớ muôn chiều về xa
Nửa vòng trái đất quê nhà
Anh còn ngóng đợi mưa nhòa chiều đông
 
Những chiều anh nhớ tím lòng
Những chiều em mãi trông dòng thơ xưa
Chiều nay trời đổ giọt mưa
Lòng ta vẫn nhớ hẹn xưa vần chờ ?
 
Chiều nay nhớ ngẩn nhớ ngơ
Chiều nay nhớ quá vu vơ vần buồn
Chiều chiều nhìn ánh tà dương
Nhớ sao là nhớ người thương ... ướt nhòa
 
Khúc Niệm Từ
SƯƠNG KHUYA RƠI Ở TRONG LÒNG

Em biết không… anh thức nhiều đêm
Thời gian trôi êm mỏi mắt tìm
Hỏi trăng có biết người bên ấy
Có hiểu được tình tôi ở đây…?

Trăng lặng về đâu trong đêm này
Nhìn về xa thẩm phía trời mây
Hiện lên trong mắt màu hoa phượng
Bên màu hoa ấy em nào hay

Em cứ vui đi đời sẳn dành
Anh yêu một mảnh tình mong manh
Ngồi trong đêm vắng mà anh ngắm
Một giọt sương lòng rơi long lanh…!

Ngọc Duy Thanh
16/3/2012  

CHIM ƠI HÃY BAY XA
 
Chim non ơi ngoài kia sương vẫn rơi
Sá gì đâu một giọt buồn hoang dại
Hãy bay xa hát vang lên đừng ngại
Trời rộng thênh thang nắng đẹp mây lành
Ai nở đành nhốt mãi cánh chim xanh
Trong lồng nhỏ để chim non buồn tủi
Những tiếng kêu bỗng nghe sầu dịu vợi
Một giọng buồn nghe rưng rứt miên man
Dẫu biết rằng nếu chim sẽ bay ngang
Người ở lại rừng xưa buồn rũ rượi
Chim non bay sẽ về bên đời mới
Có mây lành trái ngọt hoa tươi
Chim vui cười với mộng ước hai mươi…
 
ngocduythanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét