VỀ LẠI DẤU XƯA
Dấu xưa về lại đây rồi
Bên anh đọc sách em ngồi quay tơ
Trăng lên hiển hiện ý thơ
Bên anh học tiếp em chờ vải thêu
Khúc Niệm Từ
DẤU XƯA
Ta về tìm lại dấu xưa
Nơi thu còn đọng giọt mưa năm nào
Lá khô còn rớt lao xao
Tình thu còn nhớ ngọt ngào lời xưa
Ngoc Duy Thanh
THEO LỚP BỤI BAY
Chiều mưa ướt áo em thương
Ai đi xa mãi dặm đường gió mây
Em nhìn theo lớp bụi cay
Mà rai rức nỗi nhớ ai những chiều
KNT
TÌM ĐÂU
Ta tìm em, từ một mùa thu trước
Quá bước vào xin tạm trú qua mưa
Một chiều xưa khi trời đổ cơn mưa
Từ thu năm ấy hồn luôn khắc khoải
Qua ngàn xa đất bằng - non - sông - bãi
Tối đêm nay biển hiện trước mắt là
Ôi trùng dương ngàn sóng gió bao la
Trên mặt biển từng mảnh trăng vỡ vụn
Ta gửi em lời yêu trăng với gió
Xót tình xa em dáng liễu ngọc ngà
Hỏi:”Cung Hằng còn cách biển bao xa?”
Người trông biển nói:“còn qua ba biển nữa”
Ta gọi gió ơi! gió trả lời đi nữa…
Ta gọi mây ơi! mây nói bận làm mưa
Ta gọi trăng ơi! trăng nói gọi chẳng thừa
Trăng cho biết “cung Hằng còn treo trên cành trúc”
Ta nói nhỏ Trăng ơi! nàng họ Khúc
Trăng bảo rằng người ấy bận đi xa
Đàn còn đây nhưng nàng đã xa nhà
Ta nức nỡ gọi tên em “Khúc Niệm Từ”… lần nữa!
Ngọc Duy Thanh
3/2011
Hai ngày vắng nhau ta nhớ vô bờ
Đành câm lặng bởi tình em cách trở
Cố quên trong cơn say mà vẫn nhớ
Nhớ thẫn thờ mềm yếu tính nam nhi
Nguyên Thanh
Em xin phép vì bận nhiều việc lắm
Bận lu bù nhiều công việc phải kham
Anh hiểu rồi sao mãi cứ càm ràm
Giận chi vậy lại uống say mèn thế hả ?
Anh giận em , em gọi hoài không trả
Lời nói anh cũng mất biệt âm hao !
Giận hai ngày làm tím cả trời cao
Mây xanh biến thành xám màu buồn bã
Khúc Niệm Từ
Dấu xưa về lại đây rồi
Bên anh đọc sách em ngồi quay tơ
Trăng lên hiển hiện ý thơ
Bên anh học tiếp em chờ vải thêu
Khúc Niệm Từ
DẤU XƯA
Ta về tìm lại dấu xưa
Nơi thu còn đọng giọt mưa năm nào
Lá khô còn rớt lao xao
Tình thu còn nhớ ngọt ngào lời xưa
Ngoc Duy Thanh
THEO LỚP BỤI BAY
Chiều mưa ướt áo em thương
Ai đi xa mãi dặm đường gió mây
Em nhìn theo lớp bụi cay
Mà rai rức nỗi nhớ ai những chiều
KNT
Những chiều và những buổi chiều
Đường xa không ngạy mưa chiều không hay
Anh mong tháng tháng ngày ngày
Em còn dõi mắt theo ai đường dài
NDT
Anh muốn bẻ cong thời gian và không gian
Để ghép hai bờ Thái Bình thành một dải
Á – Mỹ sống chung vui ngày mai và hiện tại
Anh được gặp em ngày hai lược đi về
NDT
Ta tìm em, từ một mùa thu trước
Quá bước vào xin tạm trú qua mưa
Một chiều xưa khi trời đổ cơn mưa
Từ thu năm ấy hồn luôn khắc khoải
Qua ngàn xa đất bằng - non - sông - bãi
Tối đêm nay biển hiện trước mắt là
Ôi trùng dương ngàn sóng gió bao la
Trên mặt biển từng mảnh trăng vỡ vụn
Ta gửi em lời yêu trăng với gió
Xót tình xa em dáng liễu ngọc ngà
Hỏi:”Cung Hằng còn cách biển bao xa?”
Người trông biển nói:“còn qua ba biển nữa”
Ta gọi gió ơi! gió trả lời đi nữa…
Ta gọi mây ơi! mây nói bận làm mưa
Ta gọi trăng ơi! trăng nói gọi chẳng thừa
Trăng cho biết “cung Hằng còn treo trên cành trúc”
Ta nói nhỏ Trăng ơi! nàng họ Khúc
Trăng bảo rằng người ấy bận đi xa
Đàn còn đây nhưng nàng đã xa nhà
Ta nức nỡ gọi tên em “Khúc Niệm Từ”… lần nữa!
Ngọc Duy Thanh
3/2011
Hai ngày vắng nhau ta nhớ vô bờ
Đành câm lặng bởi tình em cách trở
Cố quên trong cơn say mà vẫn nhớ
Nhớ thẫn thờ mềm yếu tính nam nhi
Nguyên Thanh
Em xin phép vì bận nhiều việc lắm
Bận lu bù nhiều công việc phải kham
Anh hiểu rồi sao mãi cứ càm ràm
Giận chi vậy lại uống say mèn thế hả ?
Anh giận em , em gọi hoài không trả
Lời nói anh cũng mất biệt âm hao !
Giận hai ngày làm tím cả trời cao
Mây xanh biến thành xám màu buồn bã
Khúc Niệm Từ
Ta muốn bẻ cong thời gian và không gian
Để ghép hai bờ đại dương thành một dải
Á – Mỹ sống chung vui ngày mai và hiện tại
Mình được gặp nhau ngày hai lược đi về
Nguyên Thanh
Em vẽ nét xuân sơn hồ thủy
Dốc đồi mơ vạn lý trường thành
Vượt suối đèo về lại quê anh
Ngắm hương lúa bên gành thôn vàng hạt
Tình quê anh dân thương ngào ngạt
Đồng lúa xanh đất Việt cõi yên lành
Dốc đồi mơ vạn lý trường thành
Vượt suối đèo về lại quê anh
Ngắm hương lúa bên gành thôn vàng hạt
Tình quê anh dân thương ngào ngạt
Đồng lúa xanh đất Việt cõi yên lành
Khúc Niệm Từ
Anh sẽ chờ để mộng ước thêm xanh
Hoa nở rộ khi tin em về tới
Đồng lúa xanh chuyển oằn bông vàng óng
Bến sông xưa sẽ đón cánh thiệp hồng
Thuyền ngàn năm sẽ về lại bến mơ
Anh rước em về cùng xây chung lầu mộng!
Nguyên Thanh
ANH ĐÃ NGHE
Lời em làm ấm lòng người xa
Đủ để Nguyên Thanh mãi đợi mà
Thu sang anh nhặt từng chiếc lá
Đông về anh hứng tuyết rơi nhanh
Lời em thanh khiết hồn Thiên Thanh
Ru giất tình sâu trong mộng lành
Trong như sương sáng trên cành trúc
Phản tia nắng hồng sắc long lanh
Anh nguyện đứng canh tiên trong tranh
Một đời bảo vệ tiên an lành
Để em dạo khúc trăng trong mộng
Văng vẳng tiếng đàn em nhớ không
Nguyên Thanh
4/3/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét